Trong khoang thuyền, Hỷ Nhi quỳ trên mặt đất, khóc hết nước mắt: “Trần công tử đó thực sự là một con quỷ dạ xoa, ngày thường nếu hắn không vừa ý một chút, hắn ta liền nổi trận lôi đình, đối xử với phu nhân xuất thân là một tiểu thư đến từ phủ thừa tướng như một con heo con chó, hở một tí là đánh chửi, tùy ý lăng nhục, Tôn tiểu thư, người hãy xem..."
Nàng quỳ gối tiến về phía trước xắn tay áo Thẩm Như lên, nhìn thấy cánh tay gầy gò tái nhợt đầy sẹo, vết thương chồng chất, vết bầm tím, vết bỏng, thậm chí còn có vết răng.
Thẩm Gia, Mộc Lan, Đỗ Nhược há hốc mồm.
Hỷ Nhi lại kéo cổ áo Thẩm Như xuống, bờ vai của nàng gầy trơ xương, vết thương cũ mới từ vai lan xuống tới ngực, vết răng càng rõ ràng hơn, một số đã mờ đi, để lại vết hằn sâu như vậy cho thấy lúc đó đã cắn mạnh đến mức nào, nàng không những bị đánh mà còn bị ngược đãi.
Mấy người trong khoang thuyền đều sửng sốt, có người kinh ngạc, có người tức giận, có người thương hại, nhưng Thẩm Như lại như chuyện này không liên quan gì đến mình, ngồi trên ghế như một tượng gỗ, không có chút phản ứng nào.
Thẩm Gia đập bàn đứng dậy, tức giận đi đến bên cạnh nàng chất vấn: "Sao tỷ lại không nói ra?! Tại sao tỷ lại phải chịu đựng? Cho dù tỷ không muốn nói cho ta biết, thì tại sao tỷ không nói với Thẩm Như Hải để ông ta phân xử giúp tỷ!" - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
Thẩm Như nhướng mi, bình tĩnh nhìn nàng: "Muội cho rằng ta chưa nói gì sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play