Hoài Niệm ngồi xuống bàn, trên bàn có một ấm trà, hắn xắn tay áo rót một tách trà lạnh. Từ nhỏ đến lớn hắn luôn có quần áo đẹp và đồ ăn ngon, không quen uống trà cũ, hắn đặt tách trà sang một bên, ngước mắt nhìn quầy trưng bày trong cửa hàng.
Đúng là mới sáng sớm, hầu hết khách nhân đều đang ngủ trong phòng, chỉ có một số người ngồi trong góc ăn sáng, họ đều ăn mặc không ra cái gì, tướng mạo hung ác, trông giống cách ăn mặc của người trong giang hồ. Thấy Hoài Niệm nhìn đến, một tên hán tử có một vết sẹo trên mặt, hung ác nham hiểm nhìn chòng chọc liếc hắn một cái.
Hoài Niệm bình thản thu hồi ánh mắt.
Sau khi rời kinh thành, hắn đi về hướng tây đến một thị trấn nhỏ ở Hà Bắc này, tất nhiên hắn không thể ở tại trạm dịch, hầu như đều ở trong khách điếm, mà đã là khách điếm thì tất nhiên sẽ có ngư long hỗn tạp.
Hắn không lo lắng triều đình sẽ phái người đi tìm kiếm, dựa vào sự hiểu biết của hắn đối với đám người đó, nếu hoàng đế mất tích, bọn họ sẽ không bao giờ dám khua chiêng đánh trống đi tìm hắn, khi hắn rời khỏi Tỉnh Hình vượt qua dãy Thái Hành Sơn, hắn sẽ đến được Thái Nguyên, qua Thái Nguyên chính là Cam Túc, ra khỏi Ngọc Môn Quan chính là ra ngoài Vạn Lý Trường Thành.
Hắn không biết rốt cuộc là Anh Quốc ở đâu, nhưng ở phía tây xa xôi, việc tiếp tục đi về phía tây là đúng chuẩn, hắn muốn tìm được hai người kia, hung hăng tra hỏi chất vấn bọn họ, về phần muội muội bị hắn bỏ lại ở trong cung...
Mặc kệ, liên quan gì đến hắn chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play