“Đã kiểm kê xong đại kho, dược liệu quý giá, nhân sâm, cao da lừa, nhung hươu các loại, tổng cộng 22 cân 4 lượng. Sa-tanh tốt nhất sáu thất, gấm ba thất, vải mười thất, các loại trang sức, vòng ngọc, ngọc bài, tổng cộng có mười sáu kiện.”
Sầm Việt ngắt lời, hỏi Vương chưởng quầy đang báo cáo số liệu: "Mấy thứ này là của hồi môn của nương A Phi sao? Nếu là của hồi môn thì không thể tính chung vào kho lớn, đây đều thuộc về A Phi.”
“Tam lang nói đúng nhưng chúng ta không có danh sách của hồi môn khi phu nhân vào phủ. Ngoại trừ những kiện đồ lớn, thì không biết trong những thứ lặt vặt đó có cái nào là của hồi môn của phu nhân.”
Tề Thịnh nhớ mang máng, do những ký ức đó đã lâu, nói: “Lúc đó, khi tam đệ muội gả vào, có mang theo tranh chữ, trang sức, còn có đồ gia dụng từ vật liệu gỗ.”
Nhưng một nam nhân không thể nào phân rõ số trang sức ấy.
Đỗ thị có chút chua chát nói: “Đã là người Tề gia, mấy thứ này đã tồn tại nhiều năm, cũng nên là của Tề gia.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT