Buổi trưa, Sầm đại tẩu thực ra đã làm bột mì nhưng còn chưa cán, đúng lúc Sầm Việt và Tề Thiếu Phi đến nên đã nấu cơm và làm món hầm cho bữa trưa. Ăn cơm xong, Sầm Thiết Ngưu nói sẽ đi tắm rửa, bảo đệ đệ và A Phi ngồi nghỉ.
"...Trời nóng quá, hai đứa đường xa đến đây, vừa vào nhà đã nấu cơm, mau nghỉ ngơi một chút đi." Sầm Thiết Ngưu ôm chiếc chậu gỗ nói.
Sầm Việt có chút buồn cười: "Ca à, ca bây giờ đã luyện thành thạo, việc nấu nướng trong nhà đều có thể làm được rồi."
Tư tưởng thời bấy giờ đó là, mọi công việc trong bếp đều do nữ nhân ca nhi làm. Khi Sầm mẫu còn sống, cũng không cho nhi tử vào bếp thường xuyên, nấu nướng, giặt giũ đều là do bà làm, sau này khi tiểu Sầm Việt lớn một chút, có thể làm được thì tiểu Sầm Việt mới giúp đỡ một ít.
Tuy nhiên, Sầm Thiết Ngưu cũng không hề nhàn rỗi, trái lại, công việc của Sầm Thiết Ngưu càng mệt mỏi hơn.
Đồng ruộng của Sầm gia, Sầm mẫu là một nữ nhân, mang theo đại nhi tử mới 14 - 15 tuổi ra đồng, giẫy cỏ, cày cuốc, tưới nước, vào ngày mùa, Sầm Thiết Ngưu phơi đến rám nắng, chẳng qua gầy nhưng lại rắn chắc.
“Tẩu tẩu của đệ cơ thể nặng nề, ca có thể phụ được chút nào thì đỡ chút ấy.” Sầm Thiết Ngưu nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT