Dường như Tề Thiếu Phi có chút chưa đã thèm, mềm mềm nói: “Lần sau Việt Việt đau thì kêu A Phi nhá.”
“…” Sầm Việt gật gật đầu nói: “Được, được, nhất định sẽ gọi ngươi.”
Đầu tháng cũng là lúc phát bạc hàng tháng và lương thực cho các sân, chỗ của Đỗ thị là hai lượng, Tề Thiếu Tu cũng là hai lượng, ban đầu tiểu viện cũng chỉ có hai lượng, nhưng mà sau đó Tề lão gia lại nói tăng thêm một lượng bạc nữa.
Kỳ thật nói ra vẫn là mẫu tử Đỗ thị và Tề Thiếu Thu có nhiều bạc, bởi vì hạ nhân hầu hạ hai người bọn họ, tiền hằng tháng sẽ tính vào tiền công, mở kho phát bạc, còn hạ nhân bên tiểu viện lại do tiểu viện xuất tiền.
Sầm Việt không thèm để ý mấy thứ nhỏ nhặt này, cũng không lấy chuyện này ra chì chiết mẫu tử Đỗ thị và Tề Thiếu Tu, khi Lâm di nương phát bạc hàng tháng có thử ý, đại ý chính là nàng có cách, nếu như tề quân không thích hai mẹ con Đỗ thị thì nàng có thể làm.
Lúc ấy Sầm Việt nói không cần. Cũng không phải là y thánh phụ gì cả, chỉ là cảm thấy chuyện cắt xén bạc hàng tháng của mẹ kế và đệ đệ, nếu như bị truyền ra ngoài, hoặc là Đỗ thị quậy lên – cho dù là Lâm di nương có biện pháp gánh chịu hết mọi chuyện thì Tề lão gia cũng sẽ ghi tạc ở trong lòng.
Dùng thủ đoạn thế này để phản kích chẳng khác nào tạo cái hố chờ bản thân tự nhảy vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT