Ngoại trừ chuyện lương thực ra thì cứ mỗi năm ngày, tất cả hai kho hàng của nhà họ Tề sẽ đưa đồ đạc, tiền doanh thu hằng ngày do buôn bán sỉ đưa sang.
Nói chung thì tuy ngoài mặt nói là mọi thứ linh hoạt, nhưng tận sâu bên trong đều có phần gò bó nhất định.
Đỗ thị không dám duỗi tay quá dài đến tiểu viện nên cắt xén không quá nhiều, nhưng mà đối với sân của hai di nương thì mụ ta vô cùng lộng hành. Đơn giản nhất là phương diện ăn uống, xiêm y linh tinh, chỗ nào Đỗ thị cũng soi mói xét nét, chỉ cần để tâm sẽ nhận ra ngay điểm không thích hợp, mà hai di nương cũng không dám quá đáng.
Xiêm y trên người của hai di nương, xét từ nguyên liệu đến số lượng đều được làm theo chính viện, mỗi năm cấp một lần, mặc ở trên người, trang điểm lên, Tề lão gia nhìn qua nhìn lại thì thấy cũng ổn, cơ bản là ông không nhận ra có vấn đề gì, dù sao thi thoảng cũng có xiêm y mới, nên Tề lão gia không quan tâm.
Nhưng phương diện ăn uống thì đơn giản hơn nhiều.
Người ra ngoài đi chợ là người của Đỗ thị, đồ ăn cắt xén một ít, đưa chút thịt cá ươn sang, bà tử trong nhà bếp của hai di nương thấy thì sẽ đi nói, người bên kia lại bảo lúc mới mua đều là đồ tốt cơ mà, ai mà biết mới mang về đã biến thành như thế này, ngày mai ra ngoài nhất định sẽ để ý.
Sau đó chuyện này cứ qua loa cho xong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT