Xe bò còn chưa đi đến cửa của nhà họ Khương là đám con dâu con trai trong nhà đã chạy ra hết. Cả ngày nay Khương mẫu và Khương đại tẩu đều như kẻ hồn bay phách lạc, làm việc qua loa cho có chứ không có lòng dạ nào để ý đến, hai người vừa nghe nhóc con nhà tứ gia nói tằng nãi nãi về là lập tức bỏ việc trong tay xuống, chạy ra ngoài xem. 
Khương đại tẩu và Khương mẫu chạy nhanh ra cửa đón người. 
Người trong thôn cũng ló ra xem náo nhiệt, từ khi xe bò vào đến cửa thôn là Khương lão thái đã theo xuống, vừa đi vừa nói chuyện phiếm, lúc này bà ta nhìn thấy mấy đứa con dâu của mình đều đi ra ngoài thì trừng mắt nói: “Trong nhà bao chuyện không chịu làm, chạy ra đây làm gì, có gì đẹp à?” 
“Nương, làm xong hết rồi ạ.” Khương mẫu vội đáp. 
Khương lão thái lại trừng mắt: “Ta nói chuyện mà còn dám cãi? Nhanh đi về.” Cả một đám ồn ào chạy ra, mọi người trong thôn thấy nhà họ Khương như thế cũng chạy ra hóng hớt, nhưng chuyện đưa bé con đi xem bệnh thì có gì tốt mà coi?
Khương mẫu bị trừng một cái, vội vàng đi vào trong nhà, mấy đứa con dâu khác cũng không dám nói gì. Khương đại tẩu muốn hỏi Đậu Đậu như thế nào, nhưng thấy bà nội lại không dám hỏi nhiều, bèn đi chầm chậm ở bên cảnh, mắt nhìn chằm chằm Đậu Đậu đang ngồi trên xe. 
Hệt như nhìn thế nào cũng không đủ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play