Mùng hai trời đổ tuyết lớn, nhà Ngô chưởng quầy vẫn nhờ người quen, thuê sớm hai chiếc xe, cửa nhà khóa chặt, nhờ người trong làng trông nom, sáng sớm tinh mơ đội gió tuyết đi, còn có người hỏi: "Ông lão này mùng hai đã đi chúc Tết rồi à?"
Cha mẹ Ngô chưởng quầy đã mất, trưởng bối bên vợ cũng không còn.
Lẽ ra, mùng hai phải ngồi ở nhà, chờ con cháu đến chúc Tết.
Ai lại có thể khiến Ngô chưởng quầy phải đi chúc Tết?
Ngô chưởng quầy cười ha hả nói với người trong làng: "Đi chúc Tết tân Đông gia."
"Tân Đông gia? Ông không phải làm chưởng quầy cho nhà Tề lão gia ở trấn trên, giờ đổi rồi sao?" Người trong làng thực ra là biết rõ còn hỏi, hỏi xong lại à một tiếng: "Nhớ ra rồi, không làm chưởng quầy ở hiệu thuốc trấn trên nữa, giờ là đi giao hàng áp tải hàng."
Cái này vất vả lắm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play