Cuối tháng sáu, Tào La và Ngô chưởng quầy lần lượt trở về. Đầu tháng bảy, Khương Nhị Miêu dẫn theo đoàn xe hơn hai mươi chiếc cũng đã về tới.
Lúc này tiết trời oi bức, Khương Nhị Miêu bị phơi nắng đen sạm đi một vòng, cũng gầy hơn trước nhiều, nhưng đôi mắt lại như sao trời đêm, sáng lấp lánh. Về đến thôn, hắn vội vàng chạy thẳng đến chỗ Tề Thiếu Phi.
“Tiểu Việt ca.” Khương Nhị Miêu chẳng dám nói to, sợ làm ồn đến tam thiếu gia, kết quả lại thấy tam thiếu gia đang ngồi đọc sách dưới giàn nho trong đình viện, nhất thời ngẩn người, đứng ngây ra đó hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn.
Đây, đây vẫn là tam thiếu gia sao? Sao như biến thành người khác vậy?
Tề Thiếu Phi nghe thấy tiếng động, buông sách xuống, nói: “Vất vả cho các ngươi rồi.” Rồi bảo Khương Nhị Miêu và Khấu Trường Phong ngồi xuống, lại nhìn thấy Đại Hắc ở phía sau, trên mặt lộ ra vài phần trẻ con.
“Đại Hắc.” Tề Thiếu Phi gọi.
Khương Nhị Miêu như thấy ma, kéo Khấu Trường Phong lại chẳng dám ngồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play