Tiểu nhị không hiểu, hai ngày nay, trong khách điếm rất nhiều người nói chuyện của Sầm lão bản, hắn cũng nói, chưởng quầy chưa từng nói hắn như vậy. Chưởng quầy liếc mắt một cái liền biết tên nhóc này không hiểu mình sai ở đâu, chỉ điểm nói: "Vị khách họ Triệu kia, bạn hắn còn nói mua không nổi, có thể thấy được gia cảnh nhà hắn như thế nào, nhưng tại sao hắn lại nhất định muốn mua dâu tây của Sầm lão bản?"
"Chẳng lẽ là cố ý chọc tức?" Tiểu nhị gãi đầu: "Vừa rồi hai người bọn họ còn suýt chút nữa thì cãi nhau."
Chưởng quầy cao thâm liếc nhìn bóng lưng bàn kia ở đại sảnh, nói: "Người ta còn lanh lợi hơn ngươi, ngươi nói dâu tây mười lượng bạc ba mươi quả, vị khách họ Triệu kia đang đánh chủ ý gì?"
"Hắn muốn hạt giống dâu tây, lén lút trồng trọt, đây là chuyện của vị khách kia và Sầm lão bản, ngươi không được nhúng tay vào, nếu như hắn cho ngươi tiền, bảo ngươi trộm mấy quả bị hỏng, cũng không được đồng ý."
"Khách điếm chúng ta mở nhiều năm như vậy, kinh doanh dựa vào chữ tín, không lừa gạt khách hàng, cũng không phải là hắc điếm, hơn nữa Sầm lão bản đã báo quan một lần, nếu như chọc giận người ta, ngươi nói xem người ta có kiện ngươi hay không?"
Chưởng quầy sợ tiểu nhị nhà mình thấy tiền là nổi lòng tham, liền dọa dẫm trước. Tiểu nhị vừa nghe thấy, lập tức nghiêm túc, đầu lắc như trống bỏi, nói biết rồi, nhất định không dám.
Gã Triệu lão tam kia đúng là có ý đó, lén lút muốn học cách trồng dâu tây, muốn cướp bát cơm của Sầm lão bản - nhưng cũng không nghĩ xem, từ năm ngoái Sầm lão bản đã bán loại dâu tây này rồi, bán với giá cao như vậy, đến năm nay, thương nhân trong thành, lớn nhỏ bao nhiêu người, làm sao có thể không có ai đánh chủ ý này?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play