Sầm Việt xuyên đến đây năm tháng, cơ hội ăn thịt gần như đếm trên đầu ngón tay, trong đó có ba lần là nhờ phúc của nhà họ Tề. Sầm Việt nghĩ đến đây thì gắp một khúc sườn đặt vào trong chén của A Phi, đây là cơm cha áo mẹ của y đó!
“A Phi ăn chậm một chút, cẩn thận nóng, nhớ nhả xương, có biết không?”
“A Phi biết, Việt Việt cũng ăn.” A Phi lại gắp cho Việt Việt một khúc xương sườn.
Sầm Việt không hề khách khí, y vừa cắn một miếng đã suýt khóc, thịt thật sự rất thơm, hầm xương sườn càng thơm hơn, sườn nhiều thịt ít mỡ, hầm lâu nên mềm nhũn ra, kéo nhẹ là tách khỏi xương. Hơn nữa nhờ có rượu hùng hoàng nên không có mùi tanh, đây còn là heo khỏe, chất thịt rất ngon, đừng nói đến y cố tình dùng linh tuyền để hầm.
“A a ng… on.” Tề Thiếu Phi nói chuyện khá mơ hồ, không rõ.
Sầm Việt cũng mơ hồ nghe ra được là hắn đang khen món này ăn ngon.
Tướng ăn của hai phu phu chẳng khác nhau mấy.
Cơm trong nhà bếp không nhiều – gạo trắng đều là đồ cho chủ nhân ăn. Vì thế Mai Hương phụ trách dùng nồi to xào lại thức ăn, khoai tây thái lát và rau dền, xào một nồi to.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT