Thời buổi này, người nông dân làm sao dám nghĩ đến, có người lại hạ độc la ngựa của thương nhân.
"Tên què kia đầu óc không bình thường, la ngựa to lớn như vậy, hắn trộm rồi còn có thể cùng nó trèo tường hay sao? Thật là ngu ngốc..."
Nếu thật sự là như vậy, vậy thì không có gì to tát. Nhà nông lập tức yên tâm, con dâu còn nói vậy chẳng phải chồng nàng ta chạy một chuyến vô ích sao, lão phụ nhân nói đều là thanh niên trai tráng, chạy vài bước đường mà thôi...
Dậy sớm lên đường, xe ngựa đi nhanh hơn một chút.
Sầm Việt và A Phi ăn sáng trên xe, rèm xe vẫn luôn vén lên, ban đêm trời tối, mát mẻ hơn một chút, bất quá đi được một lúc, phu xe nói hôm nay ngựa có chút nóng nảy, đi một lúc lại uể oải chậm lại, cứ muốn đi về phía ven đường, không nhịn được đi phía trước tự mình dắt dây cương.
"Sắp đến rồi sắp đến rồi, sao lại còn nổi tính nữa." Phu xe không hiểu, một đường đều ngoan ngoãn, sao lúc này lại không nghe lời.
Tề Thiếu Phi nghe vậy, nói với Việt ca: "Có phải ngựa bị bệnh rồi không, đáng tiếc A Phi không biết xem bệnh cho ngựa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT