Tề Thiếu Phi không hiểu, đôi mắt ngây thơ, hắn chỉ là sốt ruột, muốn được gần gũi Sầm Việt, muốn làm những việc mà Sầm Việt đã làm với hắn, cũng muốn Sầm Việt được thoải mái, hắn muốn nói A Phi bằng lòng, Việt Việt muốn làm gì với A Phi cũng được.
Nhưng hắn biết, Sầm Việt sẽ không làm như vậy.
Hắn không hề tức giận, bởi vì hắn biết, Sầm Việt rất quan tâm đến hắn.
"Ngủ đi, đợi khi nào ngươi khỏi bệnh rồi hãy nói, những chuyện này không thể làm bừa bãi, làm nhiều sẽ không tốt cho sức khỏe." Sầm Việt vỗ về Tề Thiếu Phi như dỗ dành trẻ con, giọng điệu nhẹ nhàng.
Tề Thiếu Phi ừ một tiếng, nhắm mắt lại, rõ ràng là trước đây chưa từng biết đến phiền muộn, đau khổ, nhưng đêm nay, không hiểu sao trong lòng lại rất buồn, hắn không muốn Sầm Việt lo lắng cho mình, bèn nhắm mắt giả vờ ngủ.
Giá như A Phi khỏi bệnh thì tốt biết mấy, giá như A Phi không phải là trẻ con thì tốt biết mấy.
Sầm Việt biết Tề Thiếu Phi chưa ngủ, nhưng y cũng không biết nói gì nữa, thổi tắt đèn, nhắm mắt lại, trong đầu toàn là hình bóng của A Phi, vừa rồi, trong khoảnh khắc đó, y phát hiện ra mình có ham muốn đối với A Phi -
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT