Sầm Việt kéo tay A Phi, ý bảo làm tốt lắm, kỳ thật trong lòng cũng kinh hãi, không ngờ A Phi lại biết cái này, bất quá trí nhớ của A Phi luôn tốt, học cái gì cũng nhanh, nếu không sao lại là thần đồng.
Nhà họ Vương nhìn chằm chằm, lần này Tề Thiếu Phi xua tay, nghiêm túc nói: "Ta không biết nữa, ta chỉ nhìn thấy Tiểu Trâu đại phu nói qua, nhớ được cái này, những cái khác ta không biết."
Sầm Việt liền nói: "Tướng công nhà ta cũng đang bị bệnh, không biết y thuật, chỉ nhớ được chút này, bất quá hiện tại xem ra, chân của bá mẫu vẫn còn cứu được, chỉ là trị tận gốc như thế nào, phải chờ Tiểu Trâu đại phu đến, chẳng phải hắn đã kê thuốc mỡ sao? Nghe theo đại phu, bảo làm như thế nào thì làm như thế ấy."
Được được, đã rõ, đa tạ tề quân, tam thiếu gia."" Lão thái thái nhà họ Vương lúc này mới thật sự sợ hãi, cảm kích đến độ rơi nước mắt, nói lời cảm tạ.
Con trai con gái hận không thể dập đầu lần nữa.
Như vậy có thể trở về rồi, Sầm Việt bảo Mai Hương rót hết ấm trà gừng đường đỏ nhân sâm cho lão thái thái: "Bên ngoài trời lạnh tuyết rơi, chúng ta có nấu một ấm trà gừng đường đỏ nhân sâm, uống vào sẽ ấm người bổ khí, uống xong rồi về nhà sẽ không sợ lạnh."
"Không cần đâu, chúng ta dùng rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT