Bị ôm đầy cõi lòng, Sầm Việt vội nói đang ở trên đường, dỗ dành A Phi bỏ tay ra, mọi người đều nhìn bọn họ, Sầm Việt mắt nhìn thẳng, nói: “Đi thôi, về nhà trước đã.”
Trên đường về mua cho A Phi bánh ngọt mà hắn muốn ăn.
Trên con phố toàn cửa hàng ăn uống, trước quầy hàng gia vị, khách khứa ra ra vào vào không ngớt. Lúc Sầm Việt và A Phi đi qua, có người nhận ra, gọi Sầm lão bản lần này lại tới.
Sầm Việt bèn cười nói: “Phải rồi, lần này ta dẫn phu quân đi khám bệnh.”
Những người khác nghe vậy, cũng không tiện hỏi Sầm lão bản sao không bày sạp cho thử nữa – thật ra không phải muốn chiếm một hai miếng thử cho rẻ, mà là tay nghề Sầm lão bản tốt, thịt nướng làm thơm ơi là thơm, sau này tửu lâu Tường Hòa cũng có bán, nhưng chính là không bằng miếng thịt Sầm lão bản cho không ngày trước.
Món ngon chính là số lượng ít, người ta tranh nhau, thời gian lâu rồi cộng thêm bộ lọc ký ức tô điểm, tám phần ngon cũng có thể kéo lên thành điểm tuyệt đối.
Buổi tối kiểm tra lại thu nhập một lượt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT