Vương chưởng quầy nghe xong, liền hiểu ý tề quân, trong lòng thầm khen ngợi tề quân thật tốt bụng.
"Trước đây là do lão thái gia khi còn sống đặt ra quy củ, cũng không phải năm nào cũng phát thuốc cứu tế. Nếu trời rét đậm có thiên tai, hoặc là có người dân đến cầu xin giúp đỡ, thực sự đáng thương, thì sẽ miễn phí khám chữa bệnh, bốc thuốc, nhìn tình hình mà làm."
Sầm Việt gật đầu, nói: "Năm nay trời rét như vậy, e là sang xuân sẽ có nhiều người bị cảm lạnh. Hay là nấu một ít nước gừng, chuẩn bị thêm một số loại thuốc chữa phong hàn giá rẻ, việc này Vương chưởng quầy cứ lo liệu cho."
Sức người có hạn, cứ làm trong khả năng của mình.
Vương chưởng quầy gật đầu, hiểu ý tề quân, đáp: "Vâng, tiểu nhân đã rõ."
Sầm Việt và Tề Thiếu Phi không ngồi lâu, nói xong chuyện liền cáo từ ra về, không muốn làm phiền Vương chưởng quầy nữa. Tuyết rơi mãi đến tận ngày mười ba mới chịu tạnh.
Ngưu sư phó không trì hoãn, tuyết vừa tạnh liền vào thị trấn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT