Cả đêm Khương Nhị Miêu trằn trọc không ngủ được, y nghĩ rất nhiều chuyện, lung tung rối ren, nào là trồng dưa hấu bán kiếm tiền, nào là bị người ta gây khó dễ, nào là người nhà không đồng ý, nào là giúp Tiểu Việt ca bán trái cây, nghĩ đủ thứ chuyện, chỉ là không nghĩ đến Khấu Trường Phong.
Hắn ta như thể đang trốn tránh, hoặc là cũng không đoán được Khấu Trường Phong sẽ nói gì.
Nếu huynh ấy không đồng ý thì sao?
Trước khi chìm vào giấc ngủ, Khương Nhị Miêu chợt nghĩ đến khả năng này, nhưng rất nhanh sau đó hắn ta đã mơ màng ngủ thiếp đi, mơ một giấc mơ rất dài nhưng lại rất lộn xộn, không nhớ rõ nội dung, chỉ là lúc sắp tỉnh giấc, hắn ta đang đếm tiền, rất nhiều rất nhiều tiền.
Vừa mừng rỡ vừa vui vẻ tỉnh giấc.
"Nhị ca! Bên ngoài tuyết rơi rồi." Khương Tam Hoa ghé vào mép giường Khương Nhị Miêu nói.
Khương Nhị Miêu ngủ dậy luôn mỉm cười, lúc tỉnh lại còn đang mơ màng nửa tỉnh nửa mê, Khương Tam Hoa cũng cười theo: "Nhị ca mơ thấy gì vậy, sao vừa cười vừa chảy cả nước miếng thế kia?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT