Lưu ma ma vừa nhìn thấy tam thiếu gia nước mắt liền không nhịn được nữa, là vui mừng xúc động, cố kìm nén cảm xúc, lau lau nước mắt, cười nói: "Tam thiếu gia nhìn cao hơn, rắn rỏi hơn rồi."
Tuy là gầy hơn một chút, nhưng mà người săn chắc hơn, nhìn giống người lớn hơn rồi.
Tề Thiếu Phi lâu ngày không gặp Lưu ma ma, thấy Lưu ma ma khóc, đưa tay lau nước mắt cho Lưu ma ma, còn ôm một cái, Lưu ma ma vốn đang cố kìm nén cảm xúc bỗng chốc lại khóc òa lên, Tề Thiếu Phi có chút luống cuống, nghiêm túc vỗ vỗ lưng Lưu ma ma, giống như cách Việt Việt dỗ dành mình, dỗ dành Lưu ma ma.
"A Phi có cơ bắp rồi này."
Lưu ma ma không biết cơ bắp là gì, tưởng tam thiếu gia muốn ăn thịt gà, vội vàng nín khóc, vui mừng nói: "Được được, lát nữa Lưu ma ma làm thịt gà cho tam thiếu gia ăn."
Sầm Việt: ...
May là Lưu ma ma không khóc nữa, lúc này đang cao hứng, muốn đi chuẩn bị cơm nước cho bọn họ. Sầm Việt gọi Lưu ma ma: "Không cần ăn thịt gà đâu, ăn thịt lợn đi, A Phi vừa rồi nói cơ bắp không phải là thịt gà để ăn, mà là nói hắn rắn rỏi rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play