Đêm qua hồi phủ vốn là hơn giờ Tý, sau đó lại cùng Lý Hoài nói không ít chuyện về yêu vật trên đèn hoa sen, Nguyên Tư Trăn cảm thấy mình còn chưa kịp chợp mắt thì trời đã sáng. Lý Hoài cũng hiếm khi thức trễ một chút, cũng may chưa quá canh giờ lâm triều.

"Để ta làm cho." Nguyên Tư Trăn cố gắng chống lại cơn buồn ngủ bò dậy, nghĩ muốn lấy lòng Lý Hoài một chút, đưa tay nhận lấy y phục áo ngoài trong tay nha hoàn, mặc vào cho hắn, nhưng ý thức của nàng còn có chút mơ hồ, nên buộc cái đai lưng phức tạp sai vài chỗ.

Lý Hoài vỗn dĩ có chút sốt ruột, nhưng thấy nàng đang làm cũng không biết nên mở miệng thúc giục như thế nào, đành phải nhịn xuống chờ nàng làm xong.

Hắn cúi đầu nhìn nữ tử tóc dài như thác trước mắt, thấy một đôi mày thanh tú của nàng hơi nhíu lại, ánh mắt không hề linh động như bình thường, lại thêm chút tia lười biếng, đôi tay nhỏ trắng nõn rối rắm với đai lưng bên hông hắn, trong chớp mắt Lý Hoài thậm chí cảm thấy, có thể nào trước kia mình sở dĩ mình hay lâm triều trễ là vì Nguyên Tư Trăn không thắt được đai lưng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play