Khương Phỉ thật sự có chút tức giận.
Tiểu tàn phế không xem trọng mạng của hắn là một chuyện, nhưng nếu vì thế làm ảnh hưởng cô không thể hoàn thành nhiệm vụ lại là một chuyện khác.
Do đó sau khi kết thúc màn đối thoại kia, mãi cho đến khi trở lại xe, cô cũng chưa nói thêm gì.
Thậm chí lúc về đến biệt thự, cô cũng chỉ lẳng lặng quay về phòng.
Sắc mặt Lạc Thời vẫn còn trắng bệch do hoảng sợ.
Hắn ngơ ngẩn nhìn theo bóng Khương Phỉ, sau hồi lâu mới về phòng ngủ chính.
Sắc trời bên ngoài từng chút tối đen, Lạc Thời vẫn ngồi phía trước cửa sổ, nhìn ánh đèn cách đó không xa dần sáng lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play