Khương Phỉ nhìn phần ngực áo thấp thoáng thấm ra vết máu của Lạc Thời, sự nghi ngờ trong khoảnh khắc liền biến mất.
Cô lo lắng chạy về phía hắn, tay đặt trên mu bàn tay hắn, ngẩng đầu hỏi, “Anh sao rồi? Tại sao vết thương lại đột nhiên nứt ra? Có đau lắm không...”
Trên mặt cô đầy sự quan tâm, trong lòng lại không khỏi thầm than, tiểu tàn phế cũng thật tàn nhẫn với bản thân.
Lạc Thời cúi đầu nhìn khuôn mặt nhỏ tái nhợt của cô, còn cả vành mắt ửng đỏ.
Cô vẫn như cũ thích hắn.
Bàn tay trên mu bàn tay hắn từ trước đến nay đều mềm mại, tinh tế.
Không giống với đôi tay lạnh lẽo của hắn, tay cô rất ấm áp, ấm đến nỗi khiến ngón tay hắn không khỏi hơi rụt lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT