Ánh đèn phòng khách là sắc trắng lạnh lẽo.
Canh trứng lại là tông màu vàng óng.
Trình Tịch im lặng ăn, canh trứng có chút lạnh nhưng vẫn tinh tế, mềm mại.
Đối diện, Khương Phỉ mặc áo khoác ngồi trên sô pha, u oán nhìn cậu, vì buồn ngủ mà không ngừng gật gựa, thỉnh thoảng đầu lại giật một cái.
Có lần khi cả người không chịu nổi ngã hết về một bên, áo khoác trên vai áo cũng theo đó trượt xuống.
Trình Tịch khẽ ho một tiếng.
Khương Phỉ đột nhiên đứng dậy, cô mở mắt ra, không kiềm được nhíu mày, u oán lẩm bẩm, “Còn chưa ăn xong nữa sao?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT