Thẩm Dao không có thời gian nghe chàng ôn chuyện, chỉ vào bức tường gạch đã sập kia: “Ta và Lâm đại ca tình đầu ý hợp, sắp phải thành thân rồi, kính xin Tạ đại nhân tránh hiềm nghi.”
Môi Tạ Khâm run lên, chàng cứng ngắc xoay người, ánh mắt nhìn vào một góc bụi đất không dễ gì mới đập ra được kia, thứ sụp đổ không chỉ có bức tường vây lấp kín, hơn hết là thể diện kiêu ngạo cùng với danh dự từ bên trong của chàng, chàng thật sự khó khăn lắm mới vượt qua được cửa ải này, nhưng lại bị Thẩm Dao chặn đường.
“Vậy thì ta đắp lại…” Chàng chết lặng nói.
Chỉ thấy Tạ Khâm ném búa sắt đi, bước qua một cách chật vật, lại thử tìm ra từng viên gạch kiên cố trong đống bụi đất, phủi lớp bụi đi rồi một lần nữa đắp lên.
Ngón tay thon dài cầm lấy nắm bùn, nghiêm túc lại không thạo mà làm công việc chàng vốn không giỏi.
Mưa rơi xuống tí tách.
Thẩm Dao nhìn thấy Tạ Khâm như vậy, hốc mắt chợt chua xót, nàng hít sâu một hơi, vội vàng đi ngang qua chàng quay về phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play