Dưới tình hình ngàn cân treo sợi tóc như vậy, Tạ Khâm đứng ra, dùng thân phận văn thần đến biên quan chống địch.
Tạ Khâm luôn là trụ cột trong triều, cho dù chàng là văn thần, nhưng các đại thần, bao gồm cả Hoàng đế lại không khỏi có lòng tin với chàng, Thủ phụ đương triều chịu đứng ra, cũng là một sự khích lệ to lớn đối với sĩ khí của tướng sĩ biên cương, Hoàng đế già lọm khọm nhanh chóng giải quyết dứt khoát, giao ấn soái cho Tạ Khâm.
Lúc Tạ Khâm đi ra khỏi điện Phụng Thiên, Trịnh Các lão chặn chàng lại ở dưới đài tê, tức giận mắng chàng:
“Thanh Chấp, ngươi hồ đồ rồi!”
Trên khuôn mặt Trịnh Các lão phủ kín vẻ phong sương, nhìn Tạ Khâm trẻ tuổi phấn chấn đầy nghị lực và cứng cỏi, lòng ông đau như cắt:
“Ngươi có kế hoạch để chặn địch thì đưa đến tiền tuyến là được, Đại Tấn chúng ta đâu phải là không có chiến tướng, chỉ là thiếu Thống soái mà thôi, một người không được thì chúng ta có thể cử ba người, ngươi tội gì tự mình mạo hiểm?”
“Ngươi là Thủ phụ đương triều, đứng đầu văn thần, một khi ngươi lãnh binh xuất chiến, bất kể thành hay bại thì ngươi cũng không có kết cục tốt!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play