Từ lúc thành hôn đến nay, Tạ Khâm chỉ cần về phủ là luôn nghỉ ở hậu viện, nhưng đêm qua lại ngủ ở thư phòng, Thẩm Dao có ngốc hơn nữa thì cũng biết người trượng phu mà mình được hời này đang lạnh nhạt với nàng, Thẩm Dao có phần chán chường.
Tạ Khâm nhìn khuôn mặt nhỏ tức giận kia, vô cùng cạn lời.
Trận thi đấu cưỡi ngựa đánh bóng bừng bừng khí thế, Công chúa Minh Lan và Tạ Kinh tạo thành một đội năm người, Quận chúa Trác Vân phía bên kia mang khí thế hung hăng, trận đấu diễn ra được một nửa, đội của Công chúa Minh Lan trở nên yếu thế đi trông thấy, đế hậu ở phía trên đang xem, nếu như thua Trác Vân, Minh Lan sẽ không còn mặt mũi gặp ai nữa.
Thẩm Dao quan sát một lúc rồi không ngừng lắc đầu, ngoại trừ Công chúa Minh Lan và Tạ Kinh, mấy người còn lại đều chỉ khoa chân múa tay, trông tư thế rất hay nhưng khả năng nhắm chuẩn không tốt, hoặc là kỹ thuật không tốt, bị đối phương đùa giỡn xoay vòng.
Thẩm Dao ở quê chơi cưỡi ngựa đánh bóng quanh năm.
Một người thúc thúc trong tộc của nàng và Lưu đại gia ở sát vách cùng là lính xuất ngũ từ biên quan, sau khi về quê, hai người đã mở một võ quán ở gần thôn trang, tính cách Thẩm Dao tự do thoải mái, từ nhỏ đã mặc đồ con trai đi theo thúc thúc học nghệ, lên núi đi săn, xuống nước bắt cá đều không đáng kể.
Mắt thấy một vị cô nương họ Dương bị đối phương cố ý lừa gạt làm cho ngã khỏi lưng ngựa, Thẩm Dao không nhìn nổi nữa, đứng dậy đỡ nàng ấy: “Ngươi nghỉ ngơi đi, ta lên thay ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play