Tạ Khâm đi đến bên giường khung, tiện tay vén màn đỏ lên, áo vải dệt của Thẩm Dao hơi hở ra, để lộ một tấm lưng ngọc trắng trẻo, đường nét bả vai mảnh khảnh đầy đặn giống như ngọc dương chi tuyệt hảo dưới ánh đèn vàng, vẻ sáng bóng chảy dọc tươi đẹp lại mỹ lệ.
Tạ Khâm không lên giường, chỉ nhạt giọng hỏi: “Nàng còn bất mãn chỗ nào nữa thì đều có thể nói ra.”
Chàng không quen suy đoán lòng dạ nữ tử, bình thường ở trong triều bị lôi kéo khắp nơi đã đủ hao tổn tâm trí sức lực, nếu như ở nhà còn có một người phụ nữ chờ chàng dỗ dành… Tạ Khâm không muốn nghĩ tiếp, thấy Thẩm Dao xoay nửa người qua, chàng dứt khoát ngồi lên giường, đặt tay lên đầu gối, mặt mày nhàn nhạt nhìn Thẩm Dao, ánh mắt đó giống như đang nhìn một người cố tình gây sự.
Đổi lại là người khác, e rằng chàng sẽ không liếc nhìn lấy một cái, nhưng Thẩm Dao là thê tử của chàng.
Ngoài cửa sổ tựa như có mưa tí tách hắt vào, trên đôi môi đầy đặn của Thẩm Dao như che kín một tầng ánh sáng, nàng kiêu ngạo nhìn Tạ Khâm:
“Lục gia cảm thấy ta đang cáu kỉnh à? Xin hỏi lục gia, tại sao chuyện ngày hôm nay lại xảy ra?”
Vẻ mặt Tạ Khâm cứng lại, dù sao chàng cũng lăn lộn trên quan trường, chẳng mấy chốc đã hiểu được ý của Thẩm Dao, hạ nhân và người của các chi dám coi thường Thẩm Dao như thế là vì chàng không quá để tâm đến thê tử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play