Không còn Thái tử và Ninh Anh nhìn chằm chằm, tâm trạng của Thẩm Dao quả thật trở nên thoải mái, trên xe ngựa về nhà, nàng gối lên chân của Tạ Khâm, cầm lọn tóc lướt qua cằm chàng:
“Tạ đại nhân à, bên nha môn phải tới ngày mười sáu tháng Giêng mới đi chầu lại, chàng cho bản thân mình nghỉ ngơi mấy ngày vậy?”
Tạ Khâm bị nàng làm cho rất nhột, không nhịn được mà xoa cằm: “Chỉ cần nàng muốn, lúc nào ta cũng có thể ở cùng nàng.”
Ý của lời này là ngày nào chàng cũng có việc để làm.
Thẩm Dao bĩu môi đến mức có thể treo cả ấm trà, xoay người đi, mặt hướng về phía bên ngoài, chỉ là cẩn thận suy nghĩ lại, thân phận của Tạ Khâm vẫn còn đó, khi hưởng thụ quyền thế uy nghiêm của chàng thì chắc chắn cũng phải trả cái giá tương đương, thế là nàng lại bình thường trở lại, một lần nữa xoay người, tiếp tục khều chàng.
Tạ Khâm: “...”
Chàng phát hiện ra Thẩm Dao cực kỳ thích gọi chàng là “Tạ đại nhân”, ban đầu là vì lạ lẫm xa cách, sau này thì sự trêu chọc chiếm đa số, mặc dù chàng biết một tiếng xưng hô không nói lên được điều gì, nhưng Tạ Khâm vẫn hy vọng nàng có thể gọi chàng là phu quân, hoặc là xưng hô thân mật khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT