Diệp Tô Hồng cũng cười theo nhìn Lưu Lan Hoa cùng mấy người đàn bà đằng sau bà ta, “Bè lũ bốn tên sớm đã bị xử lý xong, văn hóa phê bình cách mạng cũng đã kết thúc hai năm, tôi thấy bà còn chưa tỉnh ngủ đi? Có biết bây giờ là thế đạo nào rồi không?”
Lưu Lan Hoa vẫn là câu nói đó, “Thế đạo cái gì, mày nói thì tính chắc.”
Những nơi khác thay đổi thế nào bà ta quản không nổi, đại đội Hướng Dương hai năm nay không có thay đổi, bà ta có thể quản được.
Diệp Tô Hồng móc cái ghế nhỏ bên cạnh Tạ Mỹ Nga ngồi xuống, vuốt tóc nói: “Tôi với anh hai chị dâu hai ở đây không đi đâu hết, dù có áp giải cũng đừng mong đem chúng tôi đi, nếu bà không được, bà đi tìm Lý Dũng Cường - Lý đội trưởng đi, trong tay hắn có súng, bà bảo hắn ta đến.”
Lưu Lan Hoa cùng mấy bà vợ đằng sau thật sự là mở rộng kiến thức mà.
Hơn mười năm nay, ai không phải cẩn thận từng li từng tí sống qua ngày, sợ người khác nắm được điểm yếu gì, có lúc nói chuyện cũng phải rất cẩn thận, mặc dù không có chứng cứ thường thì không bị sao, nhưng trong lòng dù sao cũng sợ hãi.
Rõ ràng to gan uốn tóc đi ra ngoài thì thôi, còn dám phách lối không chịu quản giáo như vậy, thật sự là ăn gan hùm mật gấu mà!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play