Nếu đã như vậy, Tô Từ cũng không vòng vo nữa.
Cô trực tiếp dứt khoát nói: “Cưới Hà Nguyệt Hương, sau khi kết hôn lập tức chia nhà, sống cuộc sống của chính mình. Anh không cần bị đạo đức đè nặng mà thấy tội lỗi. Lợi dụng mấy năm này anh và Hà Nguyệt Hương vất vả một chút, đừng quá phô trương mà hãy cố gắng tích góp tiền của.”
Diệp An Quốc nhìn Tô Từ, trong đầu và ánh mắt đều chứa đầy câu hỏi.
Tô Từ nhìn anh, tiếp tục nói: “Anh không cần quan tâm cuộc sống của nhà mình thế nào, dù anh có san sẻ chuyện trong nhà cũng không thay đổi được hiện trạng này. Chi bằng anh tàn nhẫn một chút, để đồng chí Diệp mệt nhọc thêm vài năm nữa, dù sao cha cũng nguyện ý mà. Anh hai sắp xuất sư rồi, nếu anh hai thật sự có thể mở một tiệm cắt tóc trong đại đội thì việc cưới vợ sẽ không hề khó khăn. Chờ anh hai kết hôn thì chị cả, chị hai, chị ba cũng gả chồng rồi, như vậy gánh nặng trong nhà cũng nhẹ bớt. Còn anh phải lợi dụng thời gian mấy năm này sống cuộc sống của bản thân, sau này có tiền đồ sẽ có rất nhiều cơ hội và năng lực hiếu kính cha mẹ, cho học có cuộc sống tốt lành. Nhưng nếu anh tiếp tục bị nhà chúng ta lôi kéo, vậy anh sẽ phải làm nông dân trồng ruộng suốt cuộc đời, như vậy cả đời này anh cũng không thể cho cha mẹ có cuộc sống tốt. Loại hiếu thuận này còn ý nghĩa gì nữa sao?"
Diệp An Quốc nghe Tô Từ nói vậy, trong đầu hiện lên vô số câu hỏi: Vì sao là vài năm nữa?
Không làm nông dân không trồng trọt thì có thể làm gì?
Anh còn có thể có tiền đồ như thế nào?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT