(Từ chương này mình thống nhất xưng hô các thứ ở thế giới này he. TL: anh, NC: hắn, J: cậu

Khi nói chuyện với nhau, TL->NC: cậu->tôi, NC-> TL: anh-tôi.

Khi TL nói chuyện với người khác có nhắc tới NC: cậu ấy.

Khi NC nói chuyện với người khác có nhắc tới Tần Lệ, với 009: anh ta, với J hoặc người khác: anh ấy

Khi nói chuyện với J, TL-J: cậu-tôi.

Khi có nhắc tới J, TL vì không thích J nên mình để J là "cậu ta" trong lời nói của TL, với NC thì là "cậu ấy"..

||||| Truyện đề cử: Siêu Cấp Phú Nhị Đại |||||

Vì trong truyện, tác giả sử dụng từ "đối phương" rất nhiều trong đoạn ám chỉ người còn lại trong trường hợp hai người nên mình đổi chút để không lặp từ: NC: người nọ, TL: người kia, J: người đó.)

"Cậu hoàn toàn động dục rồi."

Trong ánh mắt Nghiêm Cẩn mờ mịt, trong lòng có âm thanh vẫn luôn thúc giục hắn đến đánh dấu Omega kia. Đem răng nanh cắn thật sâu vào tuyến thể của đối phương, làm pheromone của mình tràn ngập trong thân thể người đó, sau đó mạnh mẽ chiếm hữu.

Tính xâm lược mãnh liệt trong mắt Alpha ở trước mặt Tần Lệ lộ rõ, "Không có thuốc ức chế."

Nghiêm Cẩn mờ mịt nhìn anh, muốn tránh thoát khống chế của đối phương. Nhưng mà sức mạnh của Tần Lệ so với hắn còn mạnh hơn. Cái cảm giác bị người khác khống chế làm Nghiêm Cẩn bất an chống cự, pheromone Tần Lệ lại ép đến hắn không thể phản kháng.

"Tôi có thể giúp cậu."

Nghiêm Cẩn thật nghẹn khuất, đôi mắt hơi hơi ướt, cái kiểu biểu tình đáng thương không được thoả mãn này lập tức chọt trúng trái tim Tần Lệ, làm anh luôn luôn lạnh lùng cường thế mềm lòng xuống.

Không có thuốc ức chế là anh lừa Nghiêm Cẩn, anh bây giờ rất muốn có được hắn, cho dù cả hai đều là Alpha đi chăng nữa!

Ban đầu, Tần Lệ không ý thức được bản thân sai sai, cho đến khi có lần đi ngang qua phòng binh lính nhỏ nào đó. Cửa phòng đối phương không đóng, hai Alpha cao lớn đang kịch liệt ôm hôn.

Một giây kia, bao nhiêu hoang mang trong lòng Tần Lệ được tháo ra.

- -

Cảm giác bị bản năng của thân thể khống chế rất tệ, Nghiêm Cẩn mơ mơ màng màng mà nhìn bóng dáng ai đó đè trên người mình, thăm dò hắn.

Cho đến khi răng nanh thuộc về Alpha của người nọ mạnh mẽ cắn sâu vào trong cổ, phát ra pheromone trên tuyến thể, Nghiêm Cẩn bỗng nhiên tỉnh táo lại.

Giống như tuyến thể của Omega, tuyến thể của Alpha cũng có thể phát ra pheromone. Mà Beta làm người thường, tuyến thể trên người đã thoái hoá, nên mới không có nhạy cảm với pheromone.

Alpha có tuyến thể nhưng tuyến thể này không thể bị đánh dấu.

Pheromone thuộc về một Alpha khác mạnh mẽ rót vào, lập tức khiến pheromone của Nghiêm Cẩn phản kháng.

Không biết có phải nguyên do Nghiêm Cẩn không phải người của thế giới này nên sau khi hắn xuyên tới thế giới này, pheromone Alpha trên người thiếu đi sự bài xích với Alpha khác, thêm vào là một chút bình thản.

Cho nên, Nghiêm Cẩn không có cảm giác gì nhưng pheromone của hắn so với nguyên chủ yếu hơn rất nhiều. Cũng do vậy nên khi hắn mới có thể nhẫn nhịn chịu đựng pheromone của Tần Lệ rót vào.

Nhưng cảm giác hơi ít không có nghĩa là không có cảm giác, chỉ là do Nghiêm Cẩn chủ quan, không phải do cái khác. Thế nên ngay khi pheromone trên người tiếp xúc với pheromone của Omega phát ra, hai bên đồng thời sinh ra phản ứng.

- -

Cho dù trong phòng Tần Lệ xảy ra chuyện gì đi chăng nữa, đám người còn lại ở chỗ Omega chưa đánh dấu hai mặt nhìn nhau.

Thượng tướng rõ ràng không thích Omega này, Omega hoàn toàn động dục này nên làm sao giờ?

Hảo cảm của Just đối với Tần Lệ các Alpha ở đây đều có thể nhìn thấy, nhưng Omega ngưỡng mộ Tần Lệ cũng rất nhiều, người đó biểu hiện như vậy cũng là bình thường thôi.

"Chuyện này, bác sĩ Norton, Omega này làm sao giờ?"

Nhóm Alpha đều đã tiêm thuốc ức chế, đối với pheromone của Omega đã có thể chống cự, cho nên có thể ở lại hiện trường.

"Thượng tướng đâu?"

Khi Norton đến, Tần Lệ đã rời đi, ông cũng không nhìn thấy người.

"Thượng tướng mang Phó quan Nghiêm đi tiêm thuốc ức chế thì phải."

Gương mặt Norton lộ ra vẻ kinh ngạc.

Trên người Tần Lệ có thuốc ức chế, Nghiêm Cẩn cũng có, sao lại cố tình rời đi?

Phải hiểu là thời gian càng dài càng bất lợi với Alpha.

"Thượng tướng có dặn phải làm gì không?"

Cho dù Thượng tướng không thích Omega này thì việc sắp xếp Omega này cũng không tới lượt bọn họ quyết định được.

"Chuyện này..."

"Tôi đi tìm Thượng tướng, trước tiên để Omega này nhốt vào trong phòng đi."

Norton nhìn Just đã mất đi ý thức, theo bản năng hướng tới bên người Alpha, sắp xếp nói.

"Được, bác sĩ Norton."

- -

Trong cabin.

Nghiêm Cẩn bị cắn đến mức đau đớn, Tần Lệ một tay khống chế con mồi dưới thân, hàm răng người kia tựa như khảm ở bên trong vậy làm hắn tránh thoát không được.

"Tần Lệ!" Nghiêm Cẩn nhịn không được quát.

Giây phút này, hắn cũng chẳng còn nhớ việc hai người là cấp trên cấp dưới, chỉ nghĩ cách đem người này đẩy ra.

Biết rõ không có khả năng nhưng Tần Lệ vẫn đem pheromone rót đầy toàn bộ tuyến thể sau đó mới tách ra.

Cho dù biết pheromone của anh không lâu nữa bị bài xuất ra ngoài khi tuần hoàn diễn ra, d.ục vọng chiếm hữu của Alpha vẫn làm anh điên cuồng muốn lưu lại đánh dấu trên thân thể người này.

Sau khi Tần Lệ buông ra, Nghiêm Cẩn đẩy người nọ ra, Tần Lệ cũng thuận thế đứng dậy rời đi. Nghiêm Cẩn che lại gáy, tức giận nói: "Anh phát điên cái gì!"

Nhìn lại trên tay, rõ ràng có chất lỏng hồng hồng.

Vậy mà bị cắn đến chảy cả máu.

Ánh mắt Tần Lệ tối sầm, cúi đầu đem máu của người nọ li.ếm li.ếm.

Nghiêm Cẩn trợn mắt há mồm.

Tần Lệ theo bản năng liếm liếm môi, trên môi còn tàn lưu mùi vị pheromone của người nọ.

Nghiêm Cẩn đối với pheromone của anh không có tính bài xích, Tần Lệ để ý được điểm này ngay.

Rõ ràng đây là hai Alpha đã tiến vào trạng thái hoàn toàn động d.ục, qua một lần này, dưới tình huống không có thuốc ức chế, vậy mà ổn định lại.

Ám sắc trong mắt Tần Lệ càng nặng thêm.

Nghiêm Cẩn còn muốn nói gì đó, lại có tín hiệu thông báo yêu cầu gặp.

"Chuyện gì?" Tần Lệ khôi phục lại tư thái, hỏi.

"Thượng tướng, Omega kia sắp xếp như nào?" Nói xong Norton giải thích thêm, "Cậu ấy đã hoàn toàn động d.ục."

"Mấy người nhìn rồi làm."

"Ơ..." Norton còn muốn nói nữa, nhưng lại bị Tần Lệ ngắt thông tin.

Bọn họ nhìn rồi làm? Là làm cái gì? Tự mình quyết định đánh dấu hay gì?

Nghiêm Cẩn: Tình huống gì vậy?! Nhân vật công chính sao lại không đi đánh dấu nhân vật thụ chính đi?

Nghiêm Cẩn trong đầu gọi hai tiếng hệ thống, không có tiếng nào đáp lại.

Cứ vào thời khắc mấu chốt lập tức không đáng tin cậy.

Sau đó, bầu không khí ám muội trong phòng biến mất, chỉ còn lại pheromone của hai người thoang thoảng trong không khí.

Nghiêm Cẩn: "Hồi nãy anh làm cái gì vậy?".

"Xin lỗi," Tần Lệ biết nghe lời phải mà xin lỗi. Với chuyện bản thân thất lễ, anh luôn rất tự hiểu lấy mình.

"Có thuốc trị thương không? Tôi bôi thuốc một chút."

Tần Lệ đứng dậy, "Chờ chút."

Quay đầu từ trong nút không gian lấy ra hòm thuốc, Tần Lệ đi qua, "Tôi xem xem."

Nghiêm Cẩn không hề để ý mà kéo cổ áo xuống, để tiện cho người kia xem xét mà cởi hai cúc áo.

Trên da thịt tinh tế của người nọ là ấn ký mà anh lưu lại, anh thấy được dấu cắn do mình để lại.

Cưỡng chế áp xuống xúc động muốn ấn ký sâu thêm, Tần Lệ lấy ra băng gạc đơn giản dán lên cho đối phương.

"Được rồi."

"Cảm ơn Thượng tướng."

Giây phút này, hắn trở về thân phận Phó quan của mình.

"Như thế nào?"

Tần Lệ thấy Nghiêm Cẩn muốn nói lại thôi, chủ động mở miệng hỏi.

"Omega kia?"

Sắc mặt Tần Lệ tối sầm, "Sao? Cậu muốn à? Bây giờ chỉ sợ là đã chậm, người đó có khi đã bị đánh dấu rồi cũng nên."

Hắn quả nhiên có hảo cảm với Omega kia.

Nghiêm Cẩn không phát hiện người kia không vui, chỉ nói, "Không có, Thượng tướng, ngài không thích cậu ấy sao?"

Anh là nhân vật chính đó, anh sao lại đem CP của mình đưa cho người khác vậy?

Tần Lệ hỏi ngược lại, "Tại sao tôi phải thích cậu ta?"

Nghiêm Cẩn vô ngữ, "Ờm..."

"Đừng có phí tâm tư vào mấy chuyện tầm thường này làm gì, nên làm những việc thiết thực thì hơn." Tần Lệ cảnh cáo.

Nghiêm Cẩn:...

Từ phòng Tần Lệ đi ra ngoài, Nghiêm Cẩn đụng phải binh lính tuần tra, gật đầu chào hỏi bọn họ.

Lính tuần tra mặt không biểu cảm mà đi ngang qua người Nghiêm Cẩn, cho đến khi không thấy người nọ, biểu tình trên mặt sụp đổ.

Ch.ết ti.ệt! Tại sao trên người Phó quan Nghiêm lại có mùi pheromone của Thượng tướng?! Hơn nữa không phải kiểu đơn giản chỉ là va chạm nhau mà là kiểu tiếp xúc thân mật!

Chẳng lẽ?!

Hèn gì Thượng tướng đối với Omega không có cảm giác, thì ra Thượng tướng thích Alpha! Hơn nữa còn là Phó quan Nghiêm! Nếu không phải hôm nay trùng hợp đụng phải, chỉ sợ bọn họ mãi mãi cũng không biết chuyện.

Nghĩ đến Omega động dục hôm nay, mấy binh lính như nghĩ gì.

Nhất định là bị pheromone người đó kích thích, cho nên hai người không chịu được. Nhưng mà, lúc đối mặt với bọn họ có phải Phó quan Nghiêm có hơi thản nhiên quá không?

Hay là Thượng tướng Tần và Phó quan Nghiêm không còn ngại chuyện quan hệ hai người, quyết định đưa ra ánh sáng?!

Là do Omega kia nên dỗi nhau?

Binh lính tuần tra tự cho là mình đã tìm được chân tướng: Nhất định là như vậy!

- -

Nghiêm Cẩn có hơi bối rối, tại sao binh lính tuần tra ngày thường thấy hắn đều sẽ chào hỏi, mỉm cười sao hôm nay lại giả bộ không nhìn thấy.

Nhưng mấy cái này chỉ là nhạc đệm nhỏ, Nghiêm Cẩn sau đó đã vứt sau đầu.

"Ký chủ."

"Mi vừa mới đi đâu? Nghiêm Cẩn hỏi, "Mi có biết nhân vật thụ chính bị đánh dấu chưa?"

"Xấu hổ quá ký chủ, vừa nãy tôi bị quấy nhiễu, trực tiếp mất liên hệ với ngài, rất xin lỗi đã tạo thành phiền phức cho ngài."

Nghiêm Cẩn tò mò, "Tụi mi còn sẽ bị quấy nhiễu hả?"

"Chuyện này hệ thống cũng rất bối rối, nếu nói thì chuyện này đáng lẽ sẽ không xảy ra. Nhưng hệ thống đã kiểm tra bản thân, không có vấn đề gì."

"Được rồi, ta mặc kệ mi như nào, đừng để có lần sau."

"Vâng ký chủ."

Nghiêm Cẩn suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng vẫn hỏi, "Hầy, mi nói xem, Tần Lệ có phải bị gì rồi không, anh ta tại sao lại cắn ta?".

Hệ thống kinh ngạc, "Cắn ngài?".

Alpha cắn chỉ có một tình huống duy nhất, đó là đánh dấu. Nhưng ký chủ nhà nó cũng là Alpha mà, không thể bị đánh dấu được.

"Đúng vậy, mi xem cổ ta, xì, đau chết đi được."

Hệ thống hoàn toàn kinh sợ, "Ký chủ, lúc ta không ở đã xảy ra chuyện gì?"

Nghiêm Cẩn kể lại từ đầu tới cuối, hệ thống cũng theo đó không biết nên nói gì.

Nhân vật công chính như nào lại có hứng thú với ký chủ cũng là Alpha? Dựa theo tình huống ký chủ miêu tả, nhân vật công chính là đang động d.ục.

Hệ thống nghiêm túc nói, "Ký chủ, ngài biết thế giới này Alpha đại biểu điều gì không?"

"Điều gì là điều gì? Không phải là con người đột biến hả?" Nghiêm Cẩn nói chẳng cần nghĩ.

Cuối cùng đem giả thiết ABO để trước mặt Nghiêm Cẩn, "Ký chủ làm ơn đọc kỹ phần thuyết minh này hộ."

Gì vậy...

Nghiêm Cẩn chẳng để ý mà nhận lấy, nhưng càng xem, biểu cảm trên mặt càng quái quái.

Alpha? Omega? Đánh dấu? Sinh con?

Mấy cái này là cái quỷ gì vậy?!

"Cho nên nếu lấy thế giới này để so sánh với thế giới của ký chủ ấy, Alpha đại biểu cho người giới tính thuần nam, Omega đại biểu cho giới tính thuần nữ, mà Beta đại khái đại biểu... Có thể là nam, có thể là nữ?"

Nghiêm Cẩn:...

"Chuyện này tại sao ban đầu mi không nói cho ta?!"

Tưởng tượng Tần Lệ đem hắn đối đãi giống với phụ nữ, trong lòng Nghiêm Cẩn một trận bực bội.

Hệ thống ủy khuất, "Ký chủ, đại cương tôi đưa cho ngài có nội dung này mà, ngài không thấy sao?"

Cái đại cương kia dài như vậy, hắn liền xem mấy cái tóm tắt đơn giản, ai biết hậu quả lại bỏ qua mất tin tức quan trọng nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play