Tôi vừa thức tỉnh và nhận ra thế giới của mình là một quyển tiểu thuyết, còn tôi chỉ là một vai nữ phụ ác độc, là người chuyên chia rẽ tình yêu của nhân vật chính, nhưng thực chất là thúc đẩy cho cả hai càng yêu nhau sâu dậm hơn.
Có điều, khi tỉnh dậy, tôi lại thấy mình đang ở trong lòng của Tống Mặc.
Chính hắn! Hắn là người sau này vì bạch nguyệt quang mà bỏ rơi tôi! Thật đáng ghét!
Tôi tức giận đá hắn bay khỏi giường.
"Chia tay!!! Lập tức chia tay!!!"
"Bà xã, em nhẫn tâm bỏ rơi anh sao?" Nam chính rưng rưng nước mắt nhìn tôi.
Tôi cười lạnh "Chia tay!"
"Bà xã, em đợi một chút." Anh hấp tấp chạy đi kiếm cái điện thoại mở cho tôi xem