Ninh Tiểu Xuyên cười xán lạn:

- Thánh Nữ điện hạ không cần khách khí như vậy. Ta ra tay đánh đuổi Phệ Thần Lão Thử và Phệ Thần Tiểu Thử cũng chỉ là tiện thể. Thánh Nữ điện hạ không cần phải để trong lòng.

- Không được. Nếu đã nợ ân tình, sao có thể không báo? Nếu việc này truyền ra ngoài, không phải người ta sẽ chê cười Quang Minh Thánh Thổ vong ân phụ nghĩa?

Quang Minh Thánh Nữ đứng trong điện giống như một vị nữ tiên, đôi mắt sáng trong, mái tóc dài mượt, trong ánh mắt còn hàm chứa ý cười.

Ninh Tiểu Xuyên nghĩ bụng, thì ra Quang Minh Thánh Nữ cũng là người không muốn nợ ân tình người khác.

Hắn thích kiểu người có nguyên tắc như vậy.

- Cũng được. Vậy Thánh Nữ điện hạ hãy đưa ta thêm mười viên thiên phẩm huyền thạch nữa.

Ninh Tiểu Xuyên nói.

Nếu Nhạc Minh Tùng thật sự tạo được thiên cấp huyền thạch nhân ngẫu thì chắc chắn Ninh Tiểu Xuyên sẽ cần rất nhiều thiên phẩm huyền thạch, có càng nhiều đương nhiên là càng tốt.

Nhưng Quang Minh Thánh Nữ lại lắc đầu:

- Thiên phẩm huyền thạch mà Quang Minh Thánh Thổ cất trữ cũng không nhiều. Giờ đại kiếp đang tới, thiên phẩm huyền thạch bắt buộc phải có để khởi động Thứ Thần đại trận, không thể đưa thêm cho ngươi nữa. Chi bằng ngươi chọn thứ khác đi.

Ninh Tiểu Xuyên khựng lại, đùa gì vậy. Thiên phẩm huyền thạch của Quang Minh Thánh Thổ tuy không nhiều nhưng lấy ra mười viên lẽ ra không phải chuyện khó mới đúng chứ?

Vừa rồi hắn đã tận mắt thấy Phệ Thần Tiểu Thử hút vài chục vạn viên thiên phẩm huyền thạch vào túi Càn Khôn da thú của nó. Vài chục vạn viên mà không thể lấy ra mười viên?

Ninh Tiểu Xuyên không hề thấy mình quá tham lam, nhưng cũng chỉ nghĩ bụng, Quang Minh Thánh Nữ vốn là không định cho hắn thiên phẩm huyền thạch. Nữ nhân vẫn là quá nhỏ nhen, nếu là chưởng giáo Quang Minh Thánh Thổ, hắn đã giúp một việc lớn như vậy, ít nhất cũng cho hắn một trăm viên thiên phẩm huyền thạch.

Ninh Tiểu Xuyên không có hứng thú gì với những bảo vật khác trong Thánh Bảo Tháp, đành nói:

- Là một tu sĩ, đối kháng với yêu tộc vốn là việc nên làm, Thánh Nữ điện hạ thật sự không cần để tâm.

Quang Minh Thánh Nữ nói:

- Hay thế này, ân tình này coi như ta nợ ngươi, sau này nhất định tìm cơ hội trả.

Ninh Tiểu Xuyên nói:

- Trả thế nào?

Quang Minh Thánh Nữ khẽ cắn môi, có chút ngại ngùng nói:

- Chỉ cần là ngươi yêu cầu ta sẽ đồng ý giúp ngươi làm.

Cho dù Ninh Tiểu Xuyên có ngốc nữa cũng nghe ra ám thị trong đó, cuối cùng cũng hiểu ra.

- Vị Quang Minh Thánh Nữ này không phải bất cẩn đã yêu mình rồi đấy chứ?

Mí mắt Ninh Tiểu Xuyên giật giật, nhưng vẫn không tin lắm. Tuy nhiên, sau khi thấy ánh mắt dịu dàng như nước của Quang Minh Thánh Nữ thì cuối cùng hắn cũng khẳng định phán đoán của mình.

Người ta vẫn nói Quang Minh Thánh Nữ băng thanh ngọc khiết, tâm cao khí ngạo, tiêu chuẩn cao ngất, sao có thể dễ dàng thích một nam nhân như vậy?

Nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại không biết, Quang Minh Thánh Nữ sở dĩ có tiêu chuẩn cao là vì nàng gặp rất ít nam tử có thiên phú cao, tu vi mạnh hơn nàng.

Quang Minh Thánh Thổ cũng có Hoa Thanh Liên, nhưng Quang Minh Thánh Nữ lại chưa từng coi hắn là nam nhân.

Nhưng sau khi gặp Ninh Tiểu Xuyên, trước tiên là y thuật nàng vẫn tự hào lại bị Ninh Tiểu Xuyên đánh bại, võ đạo thiên phú cũng thua Ninh Tiểu Xuyên, cộng với Ninh Tiểu Xuyên năm lần bảy lượt cứu nàng khỏi tuyệt cảnh.

Trái tim nàng cuối cùng cũng sa lưới.

Nếu là một nam tử thiên phú không bằng nàng, muốn chinh phục được nàng thì đúng là nằm mơ.

- Tu sĩ Quang Minh Thánh Thổ cũng tới rồi, tại hạ xin cáo từ.

Ninh Tiểu Xuyên hắng giọng, lấy cớ rồi rời đi, chui ra khỏi khe hở trận pháp.

Không lâu sau hắn đã xuất hiện trên vách núi của Thánh Bảo Tháp.

- Sao lại như vậy, lẽ nào Lận Nguyệt Cơ lại yêu ta thật? Hay là ta bị ảo giác?

Ninh Tiểu Xuyên vẫn cảm thấy không thực tế lắm.

Dù gì Lận Nguyệt Cơ cũng là tôn tử của Quang Minh chưởng giáo, thân phận còn tôn quý hơn nhiều lần so với công chúa đế quốc. Nữ nhân như nàng lại dễ dàng yêu một nam tử sao? Không thể tin được!

- Nghĩ nhiều vậy làm gì? Dù sao thì cũng không phải chuyện xấu.

Ninh Tiểu Xuyên sợ người khác phát hiện ra, lập tức rời khỏi khu vực này, vừa quay về nơi ở thì thấy Nhiếp Lan Chi và Nhiếp Lan Tâm từ bên ngoài đi vào. Nhạc Minh Tùng, Tư Đồ Cảnh, Lạc Vũ đều theo phía sau.

Ninh Tiểu Xuyên cười:

- Sao vậy? Sao ai cũng ủ rũ thế?

Tư Đồ Cảnh không biết thân phận thật của Ninh Tiểu Xuyên, chỉ biết nam tử này là truyền nhân của một ẩn thế tông phái, y thuật cực cao, đánh bại cả hai vị Thánh Tử của Trung Thổ. Hơn nữa quan hệ của hắn và Quang Minh Thánh Nữ không tầm thường, có người nói họ đã định việc chung thân.

Tư Đồ Cảnh cung tay hành lễ với Ninh Tiểu Xuyên:

- Xuân Thu công tử, sao chỉ có mình ngươi? Quang Minh Thánh Nữ đâu rồi?

Nhạc Minh Tùng cười:

- Đúng vậy, Ninh Tiểu Xuyên, Quang Minh Thánh Nữ bị ngươi kéo đi đâu rồi?

- Ninh Tiểu Xuyên?

Tư Đồ Cảnh và Lạc Vũ giật mình nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

Nhìn thế nào cũng thấy nam tử này và Ninh Tiểu Xuyên chẳng giống tí nào cả.

Ninh Tiểu Xuyên cũng không muốn giấu họ, liền thoát cốt hoán vị, hồi phục dung mạo vốn có, rồi giải thích với hai người một lượt.

- Thì ra là vậy! Thiên Hoàng Thái Tử lại hại Ninh huynh thảm đến vậy. Đúng là chết cũng không tiếc. Ninh huynh, ngươi thật không xứng làm huynh đệ. Việc lớn thế mà không cho ta biết. Nếu ta biết ngươi muốn giết Thiên Hoàng Thái Tử thì dù có liều mạng ta cũng sẽ trợ giúp một tay.

Tư Đồ Cảnh nói.

Ninh Tiểu Xuyên nghiêm túc nói:

- Việc này vô cùng quan trọng. Người ta một giết dù sao cũng là Thiên Hoàng Thái Tử, chắc chắn sẽ đắc tội cả hoàng tộc Thiên Xu Đế Quốc. Tư Đồ huynh, sau huynh còn có tộc nhân Tư Đồ Tộc, nhỡ họ bị trả thù, đó sẽ là một đại họa với huynh.

Nhạc Minh Tùng sau khi thấy Ninh Tiểu Xuyên thì nhìn ngó tìm kiếm xung quanh, híp mắt cười hỏi:

- Ninh Tiểu Xuyên, rốt cuộc ngươi giấu Quang Minh Thánh Nữ ở đâu rồi? Không phải giấu trên giường đấy chứ?

Ninh Tiểu Xuyên đen mặt lại:

- Nói linh tinh gì đấy? Quang Minh Thánh Nữ sao lại ở cùng ta?

Nhạc Minh Tùng cười:

- Không lại không ở cùng ngươi? Giờ tu sĩ cả Quang Minh Thánh Thổ đều biết Quang Minh Thánh Nữ muốn lấy thân báo đáp ngươi. Ngươi với Quang Minh Thánh Nữ lại càng có tình ý. Việc này ngươi không giấu được nữa rồi. Nếu không phải đại quân yêu thú đột nhiên tấn công thì có lẽ giờ số người xếp hàng tìm ngươi quyết đấu cũng dài ngoằng rồi.

Tư Đồ Cảnh nói:

- Đúng vậy Ninh huynh. Mọi người là người mình cả, ngươi còn giấu gì nữa.

Nhiếp Lan Chi nhìn Nhiếp Lan Tâm rồi nhắc nhở:

- Tiểu hầu gia, việc này tỷ tỷ ta cũng biết rồi.

Ninh Tiểu Xuyên đúng là khóc không ra nước mắt. Rốt cuộc tên khốn kiếp nào đồn? Việc này có thể đồn bừa được sao?

Cũng may đại quân yêu tộc tới, nếu không chắc chắn hắn sẽ bị trưởng bối Quang Minh Thánh Thổ gọi tới “hỏi han”.

- Nhưng giờ mọi người đều không có thời gian để tâm chuyện này, yêu tộc thực sự quá cường thế. Chí là lớp trẻ yêu tộc cũng khiến nhân tộc không ngẩng đầu lên được. Cũng chỉ có Quang Minh Thần Tử mới chống đỡ được với chúng. Nhưng cũng không giành được thế thượng phong.

Tư Đồ Cảnh nói.

Ninh Tiểu Xuyên hiểu rất rõ tu vi của Hoa Thanh Liên, khẽ nhíu mày:

- Thiên tài của yêu tộc còn mạnh hơn cả Quang Minh Thần Tử sao?

Lạc Vũ nói:

- Nếu cùng cảnh giới, Quang Minh Thần Tử tuyệt đối không yếu hơn chúng, thậm chí còn mạnh hơn một chút. Nhưng thiên tài đỉnh cấp của yêu tộc tất cả đều đã ngưng tụ ra Yêu Thai, đạt tới Thiên Nhân cảnh tầng thứ tám, thậm chí có cảnh giới thứ chín. Quá nghịch thiên! Thực lực chỉnh thể của chúng mạnh hơn nhân loại chúng ta.

- Hai vị Thánh Tử tới Trung Thổ là Vương Hư và Kỷ Càn Khôn cũng không đỡ nổi mười chiêu của chúng đã bị trọng thương rồi. Quang Minh Linh Tử ra tay thì bị Hoàng Thành Tử một chiêu giết chết. Chỉ một chiêu là giết chết một vị Linh Tử.

- Cũng chỉ có Quang Minh Thần Tử mới có thể đấu một trận sinh tử với thiên kiêu yêu tộc. Nhưng Quang Minh Thần Tử từ đầu tới cuối không hề chiếm thế thượng phong, dù sao thì vẫn kém hơn đối phương một cảnh giới.

Tư Đồ Cảnh nói:

- Ài, nhân tộc có người đã chết, có người bị thương, tu sĩ nhân loại ai nấy đều vô cùng nản lòng, sĩ khí tụt dốc. Họ đều bị yêu tộc chấn nhiếp rồi, chẳng còn chút lòng tin nào nữa. Nếu yêu tộc thật sự công phá Thứ Thần đại trận thì với trạng thái hiện nay, tu sĩ nhân loại chắc chắn không thể ngăn chặn được sự đồ sát của yêu tộc.

Nhiếp Lan Chi ánh mắt sáng trong:

- Cũng chưa chắc, nếu tiểu hầu gia ra tay chắc chắn có thể đánh lui đám thiên tài yêu tộc kia.

Cô bé này đã sùng bái Ninh Tiểu Xuyên tới mức mù quáng, trong mắt nàng Ninh Tiểu Xuyên chính là một tượng trưng cho sự bất khả chiến bại.

- Tuyệt đối không được coi thường thiên tài yêu tộc. Nếu ngay cả Quang Minh Thần Tử cũng không thắng được chúng, chúng ta có ra tay cũng chưa chắc thắng được.

Ninh Tiểu Xuyên từng giao đấu với Phệ Thần Tiểu Thử, hắn biết sự cường đại của thiên tài yêu tộc, đặc biệt là hậu thế thuần huyết của Thần Thú, kẻ nào cũng vô cùng nghịch thiên.

Tuy Ninh Tiểu Xuyên đã đánh lui Phệ Thần Tiểu Thử trong Thánh Bảo Tháp, nhưng đó là vì Phệ Thần Tiểu Thử chỉ muốn đoạt thiên phẩm huyền thạch, hơn nữa nó cũng không dùng tới sức mạnh của Thần Thú.

Nếu thật sự đấu một trận sống chết thì với cảnh giới hiện nay, Ninh Tiểu Xuyên muốn thắng Phệ Thần Tiểu Thử cũng không hề dễ dàng gì.

- Các ngươi về trước đi, ta còn việc quan trọng muốn bàn với Ninh Tiểu Xuyên.

Nhạc Minh Tùng kéo Ninh Tiểu Xuyên vào phòng, khoá cửa lại, đặt một tầng kết giới cách âm.

- Ngươi muốn bàn chuyện gì?

Ninh Tiểu Xuyên nghi hoặc hỏi.

Nhạc Minh Tùng vuốt râu, cười:

- Ninh Tiểu Xuyên, ba mươi tám thanh chiến kiếm ngươi bảo ta làm, đã hoàn thành rồi.

- Nhanh vậy sao? Ngươi tạo ra lúc nào?

Ninh Tiểu Xuyên mừng rỡ, có chút khó tin hỏi.

Phải biết là đó ba mươi tám thanh chiến kiếm cấp Chí Tôn Khí, chưa mất nửa ngày đã tạo ra được sao?

Hơn nữa nửa ngày này Nhạc Minh Tùng không phải theo Ninh Tiểu Xuyên tới Minh Cảnh Tiên Giới thì cũng cùng Tư Đồ Cảnh ra thánh môn xem trận chiến giữa yêu tộc và nhân tộc, căn bản không ai thấy hắn luyện khí cả.

Lúc này hắn lại nói đã tạo ra xong ba mươi tám thanh chiến kiếm cấp Chí Tôn Khí. Ai có thể tin được chứ?

- Hề hề, ta đã tham ngộ Kỳ Môn Khí Điển, tốc độ và thủ đoạn rèn binh khí đương nhiên những Luyện Khí Sư khác không thể sánh bằng rồi.

Nhạc Minh Tùng vừa nói vừa lấy ra ba mươi tám thanh chiến kiếm, đặt trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

Ba mươi tám thanh chiến kiếm, thanh nào cũng dài hơn ba mét, bên trên khắc vô số hoa văn huyền diệu, hình dạng của lưỡi kiếm giống như răng giao long, đều mũi vô cùng sắc nhọn.

Trong mỗi thân kiếm đều có một kiếm linh, tuy kiếm linh vẫn còn rất nhỏ bé, nhưng thực sự tồn tại Cho thấy ba mươi thanh kiếm này đều là hạ phẩm Chí Tôn Khí.

Tốc độ luyện khí của Nhạc Minh Tùng quá nghịch thiên, Ninh Tiểu Xuyên đánh giá hắn rất cao, tưởng rằng phải đợi nửa năm, nhưng Ninh Tiểu Xuyên lại phát hiện mình vẫn đánh giá thấp hắn rồi.

Có ba mươi tám thanh Chí Tôn Khí này, Ninh Tiểu Xuyên có thể tăng số lượng Cụ Tượng Thần Thôn Kiếm lên, thậm chí có thể nhất cử xung kích Thiên Nhân cảnh tầng thứ tám.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play