- Các ngươi muốn liên minh với Đại Diêm bọn ta?

Lão hầu gia cười, đứng dậy.

Ba mươi sáu vị Thứ Thần phía dưới lúc này thần sắc ngưng trọng cùng đứng dậy. Họ hạ thấp mình như vậy chính là vì muốn liên minh với Đại Diêm.

Nhưng đây cũng là bất đắc dĩ. Giờ thiên hạ đại biến, tất cả tiểu thế giới đều dồn lại với nhau, không thể tránh khỏi chiến tranh giữa các tiểu thế giới. Mà tiểu thế giới của họ lại quá yếu, sớm muộn gì cũng bị kẻ khác thôn tính. Chỉ khi dựa vào những tiểu thế giới cường đại mới có cơ hội sống sót.

Mà hiện nay Đại Diêm rõ ràng là tiểu thế giới mạnh nhất trong khu vực này.

Lão hầu gia nhìn quanh, thần sắc ngưng trọng nói:

- Được, vậy hôm nay chúng ta kết thành liên minh. Ba mươi bảy tiểu thế giới thành một thể thống nhất, cùng tiến cùng lùi.

- Vương gia anh minh!

Ba mươi sáu sứ giả Thứ Thần mừng rỡ.

Tiếp theo lão hầu gia cùng ba mươi sáu vị Thứ Thần ký kết minh ước, chính thức trở thành đồng minh.

Làm xong mọi việc, ba mươi sáu vị Thứ Thần hài lòng rời khỏi Đại Diêm quay lại tiểu thế giới của họ.

Lão hầu gia đích thân tiễn những Thứ Thần này rồi đứng trên hư không nhìn về phía các tiểu thế giới tạp loạn bên ngoài.

- Hầu gia làm vậy rốt cuộc có ích gì không?

Ngọc Ngưng Sênh ở bên cạnh lên tiếng.

Lão hầu gia lắc đầu:

- Ta cũng không biết. Trước kia ta thống soái binh lính chiến đấu, chiến trường không vượt ra ngoài thế giới. Nhưng giờ là cuộc chiến giữa các thế giới với nhau. Trong trận chiến ở trình độ này, ta cũng không biết sách lược liên kết này rốt cuộc có tác dụng không.

Ngọc Ngưng Sênh ngẩng lên nhìn những tiểu thế giới kia, trầm ngâm nói:

- Trong trạn chiến giữa các thế giới này, ngoài các cao thủ giao đấu ra thì quan trọng hơn là sự tranh đoạt thế giới bản nguyên. Nhưng giờ chúng ra rõ ràng chiếm ưu thế, tại sao không trực tiếp hủy diệt bọn họ rồi đoạt lấy thế giới bản nguyên của họ. Như vậy bản nguyên của Đại Diêm chúng ta sẽ càng ngày càng mạnh hơn, không cần phải liên minh với họ.

- Điều này sao ta không biết chứ? Liên minh chỉ để làm cảnh, gặp nguy hiểm thì cũng tan đàn xẻ nghe, ai lo thân người ấy. Nhưng đây là việc Ninh Tiểu Xuyên đã dặn dò ta, có lẽ sẽ không sai.

Lão hầu gia lắc đầu.

Hiện giờ ở Đại Diêm, Ninh Tiểu Xuyên đã có uy tín tuyệt đối, cho dù là lão hầu gia cũng tâm phục khẩu phục, cản bản không phản đối bất cứ ý kiến gì của hắn.

- Chúng ta về thôi.

Quay lại nhìn hư không sau lưng, lão hầu gia và Ngọc Ngưng Sênh đáp xuống Kiếm Các Vương Thành.

Không ổn!

Vừa quay lại Kiếm Các Vương Thành, Ngọc Ngưng Sênh sắc mặt lập tức ngưng trọng, nàng đã cảm nhận được khí tức kỳ lạ.

Thực lực lão hầu gia yếu hơn một chút, sau khi được Ngọc Ngưng Sênh nhắc nhở cũng đã nhận ta.

- Toàn bộ hạ nhân trong vương phủ đã biến mất rồi.

Sắc mặt lão hầu gia trở nên khó coi đến cực điểm.

Kiếm Các Vương Phủ đã là trung tâm của Đại Diêm, hạ nhân trong phủ ít nhất cũng là cường giả cấp Võ Tôn. Những cường giả này chịu tới làm hạ nhân trong Kiếm Các Vương Phủ cũng là vì muốn có được sự chỉ điểm của lão hầu gia. Với thực lực của mấy người lão hầu gia, chỉ cần chỉ điểm một hai chiêu họ cũng có được lợi ích không nhỏ.

Nhưng giờ những Võ Tôn này, thậm chí cả cao thủ Thiên Nhân, Chân Nhân Cảnh cũng biến mất hoàn toàn.

Cả Kiếm Các Vương Phủ lớn như vậy dường như nháy mắt đã trống rỗng.

Sự việc nghiêm trọng rồi.

Vừa rồi họ chỉ mới rời đi một lúc, hơn nữa trong Kiếm Các Vương Phủ còn có hai vị thần linh là Diêm Tuyền Lão Tổ và Thanh Đế tọa trấn.

- Tiểu Xuyên, mau quay về. Tình hình bất ổn.

Lão hầu gia không chút do dự, lập tức liên lạc với Ninh Tiểu Xuyên đang tu luyện trong lỗ đen.

Ngọc Ngưng Sênh nhướn màu, thân ảnh lướt đi như tia chớp.

Lão hầu gia sợ Ngọc Ngưng Sênh sẽ xảy ra chuyện nên liền đuổi theo sau.

Vào trong cung điện, Ngọc Ngưng Sênh và lão hầu gia liền dừng lại. Trước mặt họ, Thanh Đế và Diêm Tuyền Lão Tổ đều cầm vũ khí sắc mặt nặng nề đối mặt với một thanh niên áo đỏ.

Thanh niên này tướng mạo tuấn tú nhưng rất hung tợn, đang tùy ý ngồi ăn thịt uống rượu. Chỉ là, hắn đang ngồi trên một núi thi thể.

Toàn bộ những cao thủ Kiếm Các Vương Phủ mất tích, lúc này đều đã thành xác chết nằm dưới mông của hắn.

- Các ngươi là toàn bộ cao thủ của Đại Diêm? Không phải chứ? Hình như còn có một tên Ninh Tiểu Xuyên nào đó, sao không tới?

Thấy lão hầu gia và Ngọc Ngưng Sênh, thanh niên áo đỏ kia nói.

Lão hầu gia thần sắc ngưng trọng:

- Ngươi là ai?

Từ ngữ khí, lão hầu gia đã đoán được thanh niên áo đỏ này đến từ tiểu thế giới khác.

Nhưng đối phương vừa tới là giết người, địch ý với Đại Diêm là quá rõ ràng.

Thanh niên áo đỏ ném hũ rượu đi, đứng trên đống xác nói:

- Lão tử là Nhiếp Thập Tam, thuộc hạ của Phi thiếu gia Bắc Xuyên tiểu thế giới. Đừng nói các ngươi không biết cái tên này. Những kẻ giết người của bọn ta đều phải trả giá. Vì thế, bất luận các ngươi có biết Phi thiếu gia hay không thì hôm nay cũng đều phải chết!

Nói xong Nhiếp Thập Tam dừng ánh nhìn trên người Ngọc Ngưng Sênh.

- Ngươi cũng không tồi, hầu lão tử một lúc, đợi Ninh Tiểu Xuyên quay lại rồi ta sẽ giết ngươi một cách dịu dàng.

Hắn vung tay, trên người Ngọc Ngưng Sênh lập tức xuất hiện vô số sợi tơ màu kim quấn chặt lấy nàng.

- Cẩn thận, bí thuật của hắn rất cổ quái.

Diêm Tuyền Lão Tổ nhắc nhở.

Diêm Tuyền Lão Tổ và Thanh Đế khẽ động người thì lão hầu gia và Ngọc Ngưng Sênh mới thấy rõ trên người họ cũng có những sợi kim tuyến tương tự, họ không thể động đậy.

Kim tuyết xuất hiện, lão hầu gia chỉ là Thứ Thần, gần như không có khả năng phản kháng, bị trói chặt cứng tại chỗ.

Ngọc Ngưng Sênh là cao thủ cấp thần linh, miễn cưỡng chống đỡ được những sợi kim tuyến đó. Trên người nàng phát ra luồng pháp tắc tựa tầng khói, làm lá chắn chặn những sợi kim tuyến kia cách người một thốn.

Tuy chống đỡ được nhưng Ngọc Ngưng Sênh cũng không thể động đậy được gì.

Thanh niên áo đỏ kia lại cười, thò tay sờ lên người Ngọc Ngưng Sênh với vẻ mặt của con sói đói.

Ngọc Ngưng Sênh bạo nộ, cắn đầu lưỡi phun ra một ngụm máu tươi.

Máu ngưng kết trong không trung, tạo thành hình Phong Thần Tháp xoay quanh người Ngọc Ngưng Sênh một vòng, tất cả những sợi kim tuyến quấn quanh nàng lập tức vỡ vụn.

- Được, không tồi, có bản lĩnh! Lát ta bắt ngươi về dâng cho Phi thiếu gia, chắc chắn Phi thiếu gia sẽ thích.

Thanh niên áo đỏ mắt sáng rực, áo tung lên giống một con chim lớn lao về phía Ngọc Ngưng Sênh.

Nhưng hắn chưa kịp tới trước Ngọc Ngưng Sênh thì đột nhiên dừng lại, ngẩng lên nhìn trời.

Phía trên Kiếm Các Vương Thành, Ninh Tiểu Xuyên bước ra từ Nhân Thần Chi Môn.

Trở lại Đại Diêm, Ninh Tiểu Xuyên có lãnh tụ chi ấn nên có thể lập tức cảm nhận được sự việc xảy ra trong Kiếm Các Vương Phủ.

Ý niệm khẽ động, Ngọc Ngưng Sênh đang đối kháng với Nhiếp Thập Tam đột nhiên biến mất.

Lão hầu gia, Thanh Đế và cả Diêm Tuyền Lão Tổ cũng biến mất theo.

Cuối cùng cả núi thi thể hạ nhân của Kiếm Các Vương Phủ cũng biến mất.

Khi mấy người lão hầu gia xuất hiện trở lại thì đã đứng bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên.

Là lãnh tụ của Đại Diêm, điều khiển được thế giới chi lực của Đại Diêm, Ninh Tiểu Xuyên muốn di chuyển mấy người lão hầu gia dễ như trở bàn tay.

Huống hồ Nhiếp Thập Tam lại vô cùng tự tin vào bản thân nên không ngăn cản Ninh Tiểu Xuyên.

Bước ra khỏi tòa cung điện, Nhiếp Thập Tam cũng xuất hiện trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.

Đánh giá Ninh Tiểu Xuyên một lượt, Nhiếp Thập Tam cười lớn:

- Ngươi chính là Ninh Tiểu Xuyên đúng không? Lãnh tụ chi ấn của tiểu thế giới này không phải ở những Hạ Vị Thần này mà lại ở chỗ ngươi. Xem ra ngươi cũng là thiên tài.

- Các hạ cũng không tồi.

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu, hắn đã thầm dặn dò mấy người lão hầu gia tránh ra xa kẻo bị ảnh hưởng.

Tuy mấy người lão hầu gia lo lắng nhưng cũng biết rõ họ không thể giúp được gì nên đành lùi ra.

Nhiếp Thập Tam không bận tâm hành động nhỏ đó của Ninh Tiểu Xuyên, chỉ quan sát Ninh Tiểu Xuyên chép miệng nói:

- Không tồi, rất tốt. Với thiên phú của ngươi, nếu theo ta về chắc chắn Phi thiếu gia sẽ nhìn ngươi bằng con mắt khác. Chưa biết chừng sẽ rất cưng chiều ngươi.

Lại là những lời buồn nôn đó.

Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, tò mò nói:

- Vị Phi thiếu gia đó có sở thích thật đặc biệt. Thích nam nhân thì thôi, tại sao còn cướp cả nữ nhân?

Vừa rồi tuy không có mặt nhưng Ninh Tiểu Xuyên cũng đã nghe thấy lời nói muốn dâng Ngọc Ngưng Sênh cho Phi thiếu gia của Nhiếp Thập Tam.

- Có gì lạ đâu. Thiếu gia là thiên mệnh chi tử, đương nhiên khác với người bình thường. Chỉ cần có thiên phú, không cần biết là nam hay nữ, thiếu gia đều thích. Ngươi cũng đừng nhiều lời nữa. Lão tử nói nhiều với ngươi như vậy chỉ là thấy ngươi có chút năng lực, muốn chiêu mộ ngươi. Nếu cùng ta về, việc các ngươi giết Ninh Tử Long ta sẽ giúp các ngươi gánh. Giờ mau quyết định đi, lão tử không có kiên nhẫn đợi các ngươi đâu.

Ninh Tiểu Xuyên cười, nhại lại cách nói của Nhiếp Thập Tam::

- Vậy thì lão tử chính thức cho ngươi biết. lão tử không hứng thú với Phi thiếu gia của ngươi. Nhưng ngươi thì lão tử có chút hứng thú. Ngươi đã ngông cuồng xông thẳng vào Đại Diêm như vậy thì cũng đừng đi nữa.

- Dám nhại lão tử. Vậy thì lão tử không khách khí nữa!

Sắc mặt Nhiếp Thập Tam thay đổi, thân ảnh lướt đi biến thành một đạo hư ảnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play