Điên cuồng, thô bạo, thị sát… Ninh Tiểu Xuyên cảm giác chính mình sắp sửa bị loại cảm giác hủy diệt hết thảy mọi thứ này chưởng khống mất. Nếu không phải hắn đã lĩnh ngộ được chấp niệm, chỉ sợ lúc này tâm thần của hắn đã bị khống chế, từ đó biến thành một gã cuồng nhân chỉ biết giết chóc cùng hủy diệt.

Đằng đẳng suốt ba ngày ba đêm sau, Ninh Tiểu Xuyên mới có thể áp chế được loại ý niệm điên cuồng này. Cuối cùng, hắn rốt cuộc cũng đã thanh tỉnh trở lại.

Vừa mới tỉnh lại, hắn đã chú ý tới cỗ thân thể lung linh lúc này đang nằm sấp trên người chính mình. Ở góc độ ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên vẻn vẹn chỉ có thể nhìn thấy một cái bóng lưng mê người, mái tóc dài đen nhánh rối tung bao phủ lên trên bờ vai mềm mại trắng noãn như ngà voi, tạo thành một loại mỹ cảm e ấp thẹn thùng đặc thù. Hai bờ vai gầy gò mảnh mai hiện tại lại càng không một mảnh vải che đậy, nhẹ nhàng ép lên trên người Ninh Tiểu Xuyên. Ánh mắt khẽ dời lên trên một chút, vẻn vẹn chỉ nhìn thấy cặp gò má của đối phương, Ninh Tiểu Xuyên nhất thời hít mạnh một hơi lãnh khí, cả kinh kêu lên:

- Hửm? Đây là…

Chậm rãi ngồi thẳng người lên, nâng nàng nữ tử đang nằm trên người chính mình dậy, sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên càng lúc càng trở nên quái dị. Bởi vì giờ phút này nàng nữ tử không một mảnh vải che thân, trần truồng nằm sấp trên người chính mình, không ngờ lại chính là vị sư phụ Tuế Hàn Vũ của hắn. Chỉ là hiện tại khí tức của Tuế Hàn Vũ đã suy nhược vô cùng, giống như một người đã chết vậy.

Ninh Tiểu Xuyên vội vã cởi áo khoác trên người mình xuống, khoác lên trên thân thể Tuế Hàn Vũ, sau đó ôm nàng vào trong lòng. Thân thể mềm mại yêu kiều của Tuế Hàn Vũ bị Ninh Tiểu Xuyên ôm vào trong lồng ngực, giống như đang ôm một cô bé con vậy. Vừa ôm lấy Tuế Hàn Vũ, Ninh Tiểu Xuyên vừa ngẩng đầu nhìn về phía xa xa.

Lúc này tại địa phương vốn dĩ phong ấn Tuế Hàn Vũ trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, thanh thiết kiếm kia thình lình vẫn nằm yên tại chỗ, chỉ là hơi bị hắn rút ra một chút mà thôi, những cái khác căn bản không có một chút dị thường nào. Mà càng khiến cho Ninh Tiểu Xuyên kinh ngạc chính là, hiện tại bên cạnh thanh thiết kiếm kia, thân ảnh của Tuế Hàn Vũ thình lình vẫn còn bị trói buộc ở chỗ cũ.

- Sư phụ căn bản vẫn chưa phá vỡ phong ấn? Như vậy kẻ lúc này nằm trong ngực ta là ai?

Ninh Tiểu Xuyên vội vàng cúi đầu nhìn xuống, vẫn như cũ nhìn thấy một gương mặt giống hệt như Tuế Hàn Vũ. Chỉ là, có chút không giống với Tuế Hàn Vũ bên cạnh thiết kiếm, nàng Tuế Hàn Vũ lúc này đang nằm trong lòng Ninh Tiểu Xuyên nhìn qua rõ ràng còn yếu ớt hơn rất nhiều. Hai nàng Tuế Hàn Vũ, một nàng giống như một thanh lợi kiếm phát ra hàn quang sáng ngời, mà một nàng khác lại giống như là một đóa hoa mềm mại yếu ớt trước gió.

Khí tức trên người hai nàng Tuế Hàn Vũ này gần như giống nhau như đúc, cho dù là Ninh Tiểu Xuyên cũng không cách nào phân biệt ra được thật giả.

Ngay tại thời điểm Ninh Tiểu Xuyên còn đang chần chừ, Tuế Hàn Vũ nằm trong lồng ngực hắn đột nhiên khẽ nhúc nhích một cái. Trên mặt Ninh Tiểu Xuyên lộ ra thần sắc vui mừng, lập tức đặt Tuế Hàn Vũ trong lòng xuống đất, bắt đầu tỉ mỉ kiểm tra. Kiện áo khoác trên người Tuế Hàn Vũ rơi xuống, lộ ra một cỗ thân thể hoàn mỹ có sức dụ dỗ kinh người. Chỉ là lúc này Ninh Tiểu Xuyên cũng đã bất chấp cái này.

Thoáng kiểm tra qua một lượt, trên mặt Ninh Tiểu Xuyên một lần nữa lộ ra thần sắc kinh ngạc. Bởi vì hắn phát hiện thân thể của nàng Tuế Hàn Vũ này vậy mà lại yếu ớt đến mức ngay cả một người bình thường cũng không bằng. Phải biết rằng, mặc dù Tuế Hàn Vũ đã thất bại trong cuộc chiến tranh đoạt tư cách truyền nhân của Diệt Thế Đạo, nhưng nàng vẫn như cũ là một vị cường giả tuyệt đỉnh. Trước đây, thời điểm khi Ninh Tiểu Xuyên tới gặp Tuế Hàn Vũ, đã âm thầm quan sát qua chỉ số năng lượng trên người Tuế Hàn Vũ.

Mặc dù vẫn còn bị phong ấn, nhưng chỉ số năng lượng trên người Tuế Hàn Vũ vẫn vượt qua một vạn điểm, hơn nữa đây còn là dưới trạng thái nàng bị phong ấn. Trong tất cả những cường giả mà Ninh Tiểu Xuyên đã từng gặp qua, chỉ số năng lượng trên người Tuế Hàn Vũ tuyệt đối chính là mạnh nhất. Nhưng lúc này chỉ số năng lượng trên người Tuế Hàn Vũ vậy mà đã trở về tới 0 điểm, quả thật là đã yếu đến không thể nào yếu hơn nữa.

Ninh Tiểu Xuyên vốn dự định trực tiếp lợi dụng linh đan trong tay mình giúp nàng trị thương cùng khôi phục thực lực, nhưng lúc này nàng đã rơi vào loại trạng thái này, hắn ngược lại có chút không biết phải làm sao. Hư thoát không được bồi bổ, nếu thời điểm này lại cho Tuế Hàn Vũ phục dụng đám linh đan diệu dược kia, chỉ sợ ngược lại sẽ khiến cho thân thể nàng không thể thừa nhận nổi.

Suy nghĩ trong chốc lát, Ninh Tiểu Xuyên mới nhíu mày, lui lại mấy bước, sau đó triệu hồi ra Dưỡng tâm Chân đỉnh, cuối cùng đặt Tuế Hàn Vũ trước mặt vào trong đó. Hắn chậm rãi vận chuyển dược khí trong Dưỡng tâm Chân đỉnh, dùng dược khí ẩn chứa trong đó để tẩm bổ thân thể Tuế Hàn Vũ. Cả người Tuế Hàn Vũ chìm trong Dưỡng tâm Chân đỉnh, chỉ lộ ra hai bờ vai mượt mà trắng nõn, toàn thân bị một cỗ dược khí nồng đậm bao phủ.

Cứ như vậy kéo dài thời gian khoảng chừng một ngày trời, Ninh Tiểu Xuyên mới thả Tuế Hàn Vũ ra ngoài. Hắn khẽ vung tay lên, khoác lên người nàng một bộ y phục, sau đó mới đứng trước mặt Tuế Hàn Vũ, lẳng lặng quan sát đối phương. Mấy hơi thở sau, cặp mắt Tuế Hàn Vũ đã chậm rãi mở ra.

Ánh mắt của Ninh Tiểu Xuyên cùng Tuế Hàn Vũ đối diện cùng một chỗ. Ngay khoảnh khắc này, Ninh Tiểu Xuyên liền có thể nhận ra, nàng nữ nhân trước mặt này quả thật là vị sư phụ Tuế Hàn Vũ mà chính mình quen biết kia, cũng không phải là bất cứ ai hoặc bất cứ thứ gì khác. Sau khi phân biệt được điểm này, sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên nhất thời hồ nghi, hỏi:

- Sư phụ, ngươi đây là đã xảy ra chuyện gì?

Ánh mắt Tuế Hàn Vũ đảo quét bốn phía một lần, cuối cùng mới dừng lại trên người vị Tuế Hàn Vũ vẫn còn đang bị khóa trên thanh thiết kiếm cách đó không xa, cứ như vậy lặng yên nhìn chằm chằm vào thanh thiết kiếm kia một hồi lâu. Cuối cùng nàng mới mở miệng đáp lời:

- Không có gì! Chỉ là chặt đứt một đoạn quá khứ mà thôi!

- Chặt đứt quá khứ?

Sắc mặt Ninh Tiểu Xuyên nhất thời kinh ngạc. Tuế Hàn Vũ cũng chỉ gật đầu một cái, thần sắc nhanh chóng khôi phục lại bình thường, bình thản nói:

- Ta lợi dụng Bí thuật, lưu lại toàn bộ lực lượng bản thân ở lại trong phong ấn, sau đó bản thể mới có thể đào thoát đi ra. Cái này cũng coi như là đã chặt đứt đi hết thảy mọi thứ trong quá khứ rồi… Ninh Tiểu Xuyên, sau này ta tạm thời phải đi theo ngươi rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play