"Tiên sinh Hứa Ý tôn kính, ngài khỏe, tài khoản của ngài đã nợ tổng cộng 500 tinh tệ tiền nước, để không làm ảnh hưởng đến uy tín công việc của ngài, mời ngài nhanh chóng đăng ký nộp tiền tại phòng kinh doanh mạng tinh tế hoặc trang web tiền nước của chính phủ tinh cầu 1413, cảm ơn ngài đã hợp tác."
"Công dân Hứa Ý tôn kính, ngài khỏe, ngài nợ 1.500 tinh tệ tiền điện."
"Ngài nợ 3 tinh tệ tiền tinh võng."
"Tổng phí dịch dinh dưỡng ngài đặt hàng tháng trước là 1.000 tinh tệ."
"Phí sữa trẻ em tháng trước là 600 tinh tệ, mời ngài nhanh chóng kết toán."
“Hiệu trưởng Hứa, phí bánh mì trẻ em tháng trước là 300 tinh tệ.”
“…”
Nhìn một hàng thông báo trên màn hình trónguoots trước mắt.
Trong nháy mắt, Hứa Ý nghĩ mình xuyên qua một chút cũng không có lời.
Đúng vậy.
Cậu chuyển kiếp.
Từ Địa Cầu thế kỷ 21, xuyên đến tinh cầu1413 thời đại tinh tế, biến thành Hứa Ý trùng tên trùng họ.
Hứa Ý này từ nhỏ cha mẹ đã mất, theo ông nội sống ở nhà trẻ Hồng Tinh.
Ngày ngày trôi qua giản đơn thuận lợi.
Nào biết năm ấy khi Hứa Ý đó mười bảy tuổi, ông nội bỗng bị chẩn đoán mắc phải căn bệnh mãn tính tinh tế, cho dù sử dụng thẻ thanh toán chữa bệnh của công dân tinh tế 1413, vẫn như cũ phải hao phí một số lớn tinh tệ.
Một chút tinh tên mà bọn họ gửi ở ngân hàng rất nhanh đã tiêu hết.
Cuối cùng Hứa Ý đó bán hết các loại thiết bị có giá trị của nhà trẻ Hồng Tinh, thậm chí đem nhà trẻ Hồng Tinh đi thế chấp, vay tiền chữa trị cho ông nội.
Kết quả vẫn không trị hết.
Ở đầu tháng trước, ông nội đã qua đời.
Hứa Ý đó chịu sự đả kích nghiêm trọng, không gượng dậy nổi, cả ngày chìm đắm trong nỗi đau mất đi người thân duy nhất, không ăn không uống không nói lời nào cũng không làm việc, mỗi ngày đều bệnh thoi thóp.
Ngày hôm qua, cậu không nhịn được mà ngồi trước mộ ông nội cả ngày.
Buổi tối dằm mưa nhỏ trở về, ban đêm liền sốt cao, không kịp thời cứu chữa.
Thật bất hạnh mà đánh mất sinh mạng quý giá.
Cũng chính vào lúc đó, Hứa Ý chuyển kiếp tới đây.
Hứa Ý là một người trưởng thành, tốn gần hai tiếng để tiếp thu sự thật này, ai ngờ một giây kế tiếp quang não trên cổ tay đã bắn ra một loạt tin nhắn giục nợ.
Nhờ Hứa Ý cũ, cậu trên danh nghĩa có một khu nhà trẻ.
Thế nhưng, nhà trẻ Hồng Tinh dưới hai tầng xung kích của việc ông nội bị bệnh, hiệu quả và lợi ích ngày càng kém, phó hiệu trưởng, bác sĩ y tế, giáo viên, kế toán, đầu bếp, bảo vệ và người làm vệ sinh đều lần lượt xin nghỉ việc.
Học kỳ này các bạn nhỏ lớp lá đã tốt nghiệp, các bạn nhỏ lớp chồi đều chuyển trường, lớp mầm vất vả lắm mới chiêu sinh được 11 bạn nhỏ, ngày hôm qua lại chuyển đi hai bé, bây giờ chỉ còn lại 9 học sinh.
Nhà trẻ Hồng Tinh không chỉ không kiếm được tiền, còn thâm hụt tiền.
Cậu phải trả mấy khoản phí tiền nước, tiền điện, tiền mạng, tiền dịch dinh dưỡng, sữa, bánh mì trẻ em và cả tiền vay mỗi tháng thế nào đây?
Dù cho hiện tại, cậu có bán nhà trẻ Hồng Tinh đi, thì dựa theo tình hình lạm phát bây giờ cũng vô pháp bù đắp lỗ hổng.
Ngay lúc cậu đang phiền não, tay chạm phải một quyển sách trên giường.
Nương theo tia sáng mờ tối ngoài cửa sổ, cậu thấy rõ tiêu đề quyển sách -- < Ph>
Trong lòng cậu có dự cảm xấu. Nhanh chóng lật xem.
Dòng chữ thật to viết nước, điện, tinh võng, giáo dục và chữa bệnh là tài nguyên quý giá của tinh cầu, mỗi một công dân của tinh cầu 1413 phải sử dụng tiết kiệm đồng thời dựa theo đó mà đóng phí; lãng phí, nợ phí, hoặc trốn phí đều sẽ bị trừng phạt nghiêm khắc.
Trừng phạt nghiêm khắc?
Nợ phí còn bị nghiêm phạt?
Cậu nhanh chóng lật sách, tìm được đoạn về nợ phí.
Trên đó viết rõ ràng, nợ phí đến một mức nhất định, người sử dụng tự động bị đưa vào danh sách đen của các ngành, trực tiếp làm gây ảnh hưởng đến việc chi tiêu ăn, mặc, ở, đi lại của người sử dụng, nếu nhắc nhở nhiều lần vẫn không giao nộp, sẽ phải đối mặt với tai ương lao ngục của tinh cầu 1413.
Tai ương lao ngục!
Trời ạ!
Đây là địa phương đáng sợ gì?
Nợ tiền nước, tiền điện, tiền mạng mà cũng có thể đi cải tạo lao động?
Bây giờ, cậu có thể xuyên trở về không?
Chết một cái là có thể trở về Trái Đất không?
Có thể không?
Dựa vào kinh nghiệm nhiều năm đọc tiểu thuyết của cậu - Đương nhiêu là không thể.
Vậy cậu phải làm sao bây giờ?
Cậu mờ mịt nhìn con số trên màn hình nửa trong suốt trước mắt.
Đừng quan tâm tới chuyện có hay không, trước tiên phải xem thử món nợ đang đè trên người cái đã.
Tiền nước, tiền điện, tiền mạng, chi phí dịch dinh dưỡng, sữa trẻ em, bánh mì, tổng cộng là 4.200 tinh tệ, trong đó chi phí thuộc về tài nguyên tinh tế, tiền nước, tiền điện, tiền mạng là 2.300 tinh tệ.
Nhưng mà…
Trong quang não của câu chỉ có 2.134,5 tinh tệ.
Căn bản không đủ có được không?
Nói thật.
Tròn lòng cậu có chút giảng loạn.
Cậu có thể làm gì đây?
Trong tay cậu có cái gì?
Lẽ nào,
Lẽ nào,
Lẽ nào cậu xuyên tới nơi này, chính là để trải nghiệm cuộc sống trong tù của thời đại tinh tế.
Mình đăng lại truyện vì trước đó có nhiều sai sót mong mọi người bỏ qua ạ.