“Lạc Thi nhà chúng tôi, có lúc trông không giống con gái của mẹ thật.”
Cuối mùa xuân năm năm tuổi trong kí ức.
Khi Tiểu Lạc Thi đưa tác phẩm được tô cả một buổi chiều bằng bút dầu cho Thư Mộng Phương xem, Thư Mộng Phương kinh ngạc một chút rồi bật ra câu cảm thán này.
Tiểu Lạc Thi nghe xong câu này thì trợn tròn mắt, kinh ngạc vô cùng:
“Tại sao! Chẳng lẽ con được nhặt ở thùng rác!”
Thư Mộng Phương phì cười, cô bé đang nâng bức tranh được bà ôm vào lòng.
“Ai lại vứt bảo bối nhỏ đáng yêu như vậy vào thùng rác chứ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play