Khác với ánh mắt cảnh giác đó là thân hình nhỏ bé đáng yêu, đầy lông lá của nó, trông như không có chút tính công kích nào, chỉ có sự ngoan ngoãn ngây thơ khiến người ta yêu thương.
Phó Dư Thâm bên kia điện thoại vừa nghe “mèo con” thì giữa mày đã run run, liên tưởng đến một số hồi ức không tính là tốt đẹp.
Im lặng một lúc, anh vừa tính nói gì thì đã bị Lạc Thi đang hưng phấn ngắt quãng.
“Nó trông quá yếu ớt, quá đáng thương rồi, em đặt một chút sữa dê sang cho nó, không gọi điện với anh nữa, em đã đến dưới lầu rồi nên không có gì đáng lo đâu, cứ vậy đi, bái bai!”
Điện thoại bị cúp một cách thô bạo.
Lạc Thi không có ngang nhiên đến gần bé mèo nhỏ, lấy điện thoại ra đặt hàng xong thì ngồi xổm xuống ở khoảng cách không xa.
Dường như là biết Lạc Thi đến để đút nó ăn, bé mèo cam cũng không động đậy, chiếc đuôi quét qua, nắm cái tay như măng cụt lại, ngồi xổm xuống như một chú sư tử nhỏ đang trấn giữ lãnh thổ của mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT