“Tấm ảnh này anh giữ cũng vô dụng, hay là đưa cho tôi đi.”
“Đúng là vô dụng.” Phó Dư Thâm liếc nhìn Lạc Thi một cái, nhếch khoé môi: “Nhưng tôi trả tiền thì là đồ của tôi.”
“…”
Rõ ràng cô sinh viên đó nói là quà tặng kèm!
Về quyền sở hữu tấm ảnh thì cho đến khi cả hai làm xong hết thủ tục cũng không có kết quả là nó thuộc về ai.
Một tấm ảnh mà thôi, ban đầu cũng chẳng có gì, nhưng Lạc Thi lại nói Phó Dư Thâm giữ lại cũng vô dụng nên chuyện này cứ canh cánh trong lòng anh.
Dám nói ảnh chụp cô vô dụng!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT