Sợ bọn họ lại quấy rầy tôi liền chuyển chủ đề sang Miêu Miêu: "Miêu Miêu mày và em trai lưu lượng kia như thế nào rồi?"

Lúc này Trầm Hương và Tưởng Dã như đã bị chọc trúng chủ đề liền đồng thanh nói: "Đúng vậy, đã tới đâu rồi?"

Miêu Miêu tỏ vẻ mệt mỏi dựa người vào vai tôi: "Đừng nhắc tới hắn nữa khiến tao tức chết, bây giờ trên mạng couple Thời Ngôn và Cố Ninh khiến tao hàng ngày khó chịu."

Tôi xoa đầu cô bạn thân an ủi, thật ra lý do rất dễ hiểu Miêu Miêu là diễn viên phái thực lực hiện tại là đỉnh lưu, nhưng Thời Ngôn hiện tại chỉ là lưu lượng đang lên.

Việc đóng cùng một bộ phim trước đó mạng xã hội đã sóng gió một trận.

Thật sự là người hâm mộ anh ta rất đông, cũng rất chịu chi nếu tôi nhìn không lầm thì trong vòng hai năm anh ta sẻ thoát vòng chuyển mình sang phái thực lực.

Vả lại Miêu Miêu hiện tại đã được ghép đôi cùng một hoa đán rất quyền lực, người hâm mộ cặp đôi này cũng cực kì khủng.

Chỉ vậy thôi cho tiền thì cũng không ai dám chèo chiếc thuyền lệch gió như thế.

Lúc này trong máy tôi vang tiếng ting ting, là tin nhắn từ chồng yêu của tôi Thế Niên: "Anh đang ăn cơm, mời Phong Tịch."

Anh ấy gửi cho tôi bức ảnh tay cầm hộp cơm, trên mặt còn có hiệu ứng con mèo khiến tôi cười ngất.

Tôi liền nhanh chóng nhắn lại: "Ai chỉ anh dùng hiệu ứng vậy, em cười chết."

Thế Niên: "Là trợ lý bảo anh mặt có phần lạnh lùng, nên đã chỉ anh sử dụng."

Ôi sao tôi lại có được anh chồng đáng yêu vậy chứ, xa một chút đã nhớ không chịu nổi rồi.

Nhắn thêm vài câu tôi liền đi tắm rửa, từ khi xuống máy bay bị bọn họ lôi kéo, áo quần còn chưa kịp thay.

Tôi xả một bồn nước nóng rất thoải mái mà ngâm mình, đang thư giãn đột nhiên cửa phòng tắm mở ra.

Con mẹ nó là Miêu Miêu khiến tôi sợ chết khiếp.

Tính cách vẫn trẻ con như vậy, tôi chỉ có anh trai nên tôi xem Miêu Miêu như chị em trong nhà chuyện như thế này cũng rất bình thường.

Tắm xong tôi bước ra chợp mắt một chút, cả chuyến bay cũng chưa được ngủ.

Định bụng chỉ ngủ một chút mà đã rất nhanh tới tối, vừa tỉnh dậy đã bị bọn họ kéo đi thay áo quần.

Một mạch dắt tôi thẳng lên vũ trường, tôi sống chết không muốn đi nhưng lại bị giọng điệu năn nỉ của bọn họ làm siêu lòng.

Nơi chúng tôi đến là vũ trường đắt đỏ nhất Thượng Hải, chỗ này là nơi lui tới của các ngôi sao và ông lớn trong ngành.

Nếu đã không đi thì thôi, đã đi thì phải bung xõa một chuyến.

Bốn người chúng tôi nắm tay nhau nhảy ở giữa vũ trường, vui đến mức không để ý rất nhiều cặp mắt đang nhắm đến.

Chơi một lúc cuối cùng tôi cũng mất sức mà chạy về phía bàn của mình mà ngã lưng nghỉ nghơi.

Đang nằm bấm điện thoại, bỗng nhiên có một chàng trai bước tới bàn.

Tôi đưa mắt nhìn came thấy hình như có chút quen, không ngờ bản thân lại xui xẻo như vậy đụng trúng tình cũ Phó Thiên Dục.

Trước khi có tình cảm với Lý Thừa Ngân, tôi có một mối tình khá chóng vánh với Phó Thiên Dục.

Hắn là ông lớn của ngàng giải trí Trung Quốc, tôi gặp Phó Thiên Dục thông qua Miêu Miêu giới thiệu.

Lúc đó bị thu hút bởi gương mặt ong bướm kia của hắn nên đã yêu nhau một thời gian, sau đó vì một vài chuyện mà tôi đã bỏ hắn ta.

Lúc này Phó Thiên Dục rất tự nhiên mà ngồi vào bàn tôi: "Phong Tịch năm đó em đá tôi, bây giờ nhìn vẫn không có gì gọi là cắn rứt lương tâm?"

Tôi chán ghét mà trả lời: "Năm đó Phó tổng làm chuyện gì sau lưng tôi bản thân là người rõ nhất."

Phó Thiên Dục khó hiểu chất vấn: "Tôi làm chuyện gì sau lưng em?"

Tôi nhìn anh ta mà đáp lời châm chọc: "Ngài Phó thật mau quên, tiện thể tôi muốn hỏi thăm ngài và cô minh tinh nhỏ Cố Ninh Mộng năm đó sao rồi?"

Lúc này Phó Thiên Dục cười phá lên khiến tôi vô cùng khó hiểu.

Anh ta ngả người ra sau ghế, dập điếu thuốc đang hút dở: "Con mẹ nó, thì ra năm đó em đá tôi là vì ghen tuông."

Hắn lại gần tôi tiếp tục nói: "Năm đó cô ta sống chết bò lên giường tôi, nhưng bị tôi từ chối, bị oan nhiều năm như vậy em nên bù đắp không?"

Ồ thì ra năm đó tôi hiểu lầm hắn, nhưng giờ tôi biết cũng chẳng làm gì hiện tại với tôi chỉ có Kinh Thế Niên.

Tôi rất dứt khoác đẩy hắn ra: "Chuyện năm đó giờ cũng đã cũ, hiện tại tôi đã có chồng nên mong ngài giữ khoảng cách."

Anh ta im lặng đứng dậy, cởi chiếc áo vest của bản thân ra khoác lên người tôi: "Em nên biết bảo vệ mình một chút."

Sau đó đứng dậy rời đi, nhìn lại thì sau lưng tôi bị đứt một dây áo có lẽ lúc nãy hăng quá nên không chú ý.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play