Bức bình phong này do Tần Lãng chạm khắc, người lớn trong gia đình đều đã xem qua ảnh thành phẩm
“Cái này... cái này! Quảng Lai, cái này có phải là khắc 'Tam Anh Chiến Lữ Bố hay không”? Ông cụ nhà họ Lương hưng phấn hỏi.
Lương Quảng Lai gật đầu nói: "Cha, con thấy cha rất thích xem vở kịch 'Tam Anh Chiến Lữ Bố cho nên lần này con đã mời người giúp chuẩn bị món quà sinh nhật. Ngài ấy hỏi về sở thích của cha thì con đã nói cái này nên ngài ấy đã làm ra tác phẩm điêu khắc này."
"Được! Rất đẹp! Bức chạm khắc này quá tỉnh xảo! Không biết nó là tác phẩm của vị điêu khắc đại sư nào vậy?"
Ông cụ vui mừng nhướng mày, cố ý nhường ra vị trí để các phóng viên chụp ảnh được rõ rằng hơn. Để đến lúc lên TV thì cũng có nhiều mặt mũi.
Ông còn đặc biệt hỏi Lương Quảng Lai về người đã làm ra bức điêu khắc này. Nhân tiện đưa ra vấn đề 20 triệu nhân dân tệ, đến khi khi đó mọi người mới biết ông đã nhận được một món quà như vậy thì sau này cất giữ ở trong nhà, ông sẽ trở thành người khiến mọi người phải ghen ty.
Lương Quảng Lai nghe lời cha của mình thì quay đãy nhìn về phía Tần Lãng ở bên kia rồi nói: "Thật ra, hôm nay nhà điêu khắc này cũng có mặt ở hiện trường của chúng ta.”
Thấy vậy truyền thông lập tức tập trung vào Lương Quảng Lai, Lương Quảng Lai dừng một chút sau đó nói: "Tam Anh Chiến Lữ Bố này là tác phẩm điêu khắc lớn đầu tiên của nhà điêu khắc mới Tần Lãng. Hôm nay, tôi có vinh hạnh được mời Tân đại sư của chúng ta đến, để Tân đại sư chào hỏi với mọi người”
Lương Quảng Lai nhìn Tân Lãng ở đằng kia, bên phía truyền thông lập tức đưa ống kính theo.
Trước khi bên truyền thông tới đây, bọn họ cũng không biết chân tướng, chỉ biết có quà sinh nhật trị giá 20 triệu tệ. Họ là một đài truyền thông nhở ở địa phương, cho nên họ cũng muốn được đưa cái tin tức này.
Không ngờ tới, hiện trường lại bùng nổ như vậy!
Là Tân Lãng, một cao thủ điêu khắc gỗ mới!
Chính là người trẻ tuổi đã xuất hiện trên bản tin buổi tối của CCTV cách đây một thời gian.
Ông chủ này đã mở một cửa hàng tên là Tam Tần Trai. Đồ trong cửa hàng hiện đã bán hết sạch, rất nhiều người đều muốn xem tác phẩm của Tân Lãng nhưng hiện tại trên mạng đều là tác phẩm khắc gỗ nhỏ thông thường, không có cách nào nhìn ra trình độ cụ thể của Tần Lãng.
Bây giờ một bức bình phong lớn như vậy, chạm khắc trên đó vô cùng tỉnh xảo, tỉnh tế và tỉ mỉ. Đây chính là tác phẩm chạm khắc lớn đầu tiên của Tân Lãng,
Đây đúng là một chủ đề lớn để bọn họ đưa tin!
Bên phía truyền thông lập tức hướng về Tần Lãng.
"Tần đại sư, xin hỏi cậu là ông chủ của Tam Tân Trai sao?”
Tân Lãng gật đầu nói: "Xin chào mọi người, tôi là ông chủ của Tam Tần Trai, Tần Lãng”
"Tần Lãng, ông chủ của Tam Tần Trai sao? Cháu rể nhà họ Tô thực sự là ông chủ của Tam Tần Trai! Trời ạ, đây quả là tin tức nóng nổi”
"Tôi hay xem tin tức buổi tối lần trước, tôi đã thấy qua tần Lãng. Hôm nay khi thấy Tăn Lãng tôi đã cảm thấy quen thuộc, hóa ra là Tân Lãng của Tam Tần Trai!"
“Chẳng trách Lương Quảng Lai lại để nhà họ Tô ngồi ở bàn chính. Đây chính là Tân Lãng! Không ngời rong thôn chúng ta lại có một người lợi hại như vậy."
"Ông Tiền, Tần Lãng không phải người trong thôn của chúng ta.”
Con rể của thôn thì cũng là người trong thôn của chúng ta. Nếu không thì làm sao lại cùng bọn họ ngồi ăn cơm? Mọi người thấy có lý không?”
"Đúng, đúng! Không ngờ lại có một ngày chúng ta có thể cùng nhau ăn cơm với một vị đại sư điêu khắc như vậy! Hôm nay chúng ta phải ăn nhiều hơn một chút, tương lai có lẽ ông cụ Tô trong thôn chúng ta sẽ thành danh rồi!
Ông cụ Lương nhìn Tân Lãng ở đẳng kia với vẻ mặt ngây dại. Đương nhiên là ông cũng xem tin tức, biết ông chủ của Tam Tân Trai có lên bản tin buổi tối của CCTV. Tuổi còn rất trẻ, là nhân vật nối tiếng về điêu khả.
Các site khác đang và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà..
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Không ngờ ông chủ của Tam Tân Trai, lại là cháu rể của nhà họ Tô, Tần Lãng!
Vậy lời ông Tô vừa rồi nói đều là sự thật, là mắt nhìn người của con trai mình tốt nên mới có thể mua được tác phẩm đầu tay của Tần Lãng.
Nghe nói đơn đặt hàng của Tam Tân Trai cũng đã xếp hàng đến sang năm rồi. Bây giờ con trai của ông mua một bức bình phong lớn giá 20 triệu tệ, hơn nữa chạm khắc tinh xảo như vậy, đây có thể nói là có lời rồi!
Mẹ Cần Cần hôm qua còn cười nhạo Tô Thi Hàm. kết hôn với người bên ngoài, bây giờ thì sắc mặt đã tái xanh rồi.
Nghe thấy mọi người xung quanh đều khen ngợi Tân Lãng và Tô Thi Hàm có hôn nhân tốt đẹp thì bà nhanh chóng nói: "Chẳng trách anh Vĩnh Thắng nguyện Ý gả con gái cho cậu ấy! Tân Lãng thật có triển vọng, quả thực còn tốt hơn những người làm bất động sản chúng ta”
Nói xong, mẹ Cần Cần xoay người bước đến bên cạnh Phương Nhã Nhàn, mỉm cười nói với đối phương: “Chị Nhã Nhàn, con rể của chị thực sự ghê gớm nha! Vẫn là Thi Hàm của chúng ta có mắt nhìn, tìm được một người con rể ưu tú như vậy! Thảo nào mà chưa tốt nghiệp đại học đã vội vã kết hôn sinh con. Một người đàn ông tốt như vậy phải nắm chắc mới được!"
“Chị dâu, con rể của chị lợi hại như vậy, chắc hẳn phải quen biết nhiều bạn bè lợi hại. Không biết còn có thanh niên tài năng, tuấn tú nào như vậy để giới thiệu
cho Cần Cần nhà em không? Cần Cần nhà em dáng dấp dễ nhìn, việc làm cũng tốt, hơn nữa điều kiện nhà em như nào chị dâu cũng biết đấy. Phải tìm một người chồng ưu tú như vậy mới xứng với nó!”
Phương Nhã Nhàn không muốn để ý đến loại người này, nên trực tiếp quay lại đáp: "Mẹ Cần Cần à, Tân Lãng của chúng tôi làm sao có thể giới thiệu bạn trai cho Cần Căn nhà cô được? Hôm qua cô đã nói rõ với mọi người về điều kiện để làm con rể nhà cô, mà bạn bè Tần Lãng đều ở Thượng Hải phát triển nên không phù hợp đâu."
“Ôi! Chị dâu, chị xem lời chị nói kia! Những điều kiện hôm qua em nói cũng không phải hoàn toàn cứng nhắc, chỉ cần đối phương tốt như Tần Lãng của chị thì những điều kiện khác có thể buông lỏng một chút”