Tần Lãng không dám kéo quá mạnh. Với tư thế như thế này, nếu dùng lực quá lớn sẽ rất dễ gây ra trật khớp.

Kết quả, cô bé bất ngờ đi về phía trước. Tần Lãng không khỏi buông một tay ra, chỉ còn lại một tay nấm lấy cánh tay nhỏ bé của con gái

Ở tạng thái này, Khả Hinh hoàn toàn dựa vào năng lực của bản thân đế bước tiến lên.

Đi được hai bước, Tân Lãng đã ôm con gái vào lòng

“Khả Hinh, ở đó rất nguy hiểm, đừng đi qua đó nha."

“Con nhìn kìa, mọi người đứng sau vạch vàng này và không thể đi xa hơn được đâu nha."

Khả Hinh ngơ ngác nhìn ba ba. Theo ngón tay Tần Lãng nhìn mọi người xung quanh, phát hiện không có ai đi về phía trước, nhóc con chỉ đành ngoan ngoãn nâm trong vòng tay của ba ba.

Tần Lãng lúc này lại đột nhiên vui vẻ nói: "Khả Hinh chúng ta thật giỏi hình như đã học được cách tự mình bước đi rồi."

Mọi người đều nhìn thấy hai bước vừa rồi của cô bé. Tô Thi Hàm và cha mẹ cô ấy cũng đã nhìn thấy.

Nhưng khi nghĩ về lần trước Khả Hinh tập đi, họ đã quá phấn khích và dọa sợ cô bé. Từ đó về sau, cô bé không còn dám tập đi nữa.

Cho nên lần này không có ai hét lên kích động, nhưng tất cả mọi người đều biết Khả Hinh có thể tự mình đi hai bước, trong lòng cũng cực kỳ vui vẻ!

Có vẻ như các bạn nhỏ sẽ sớm mở ra một chương mới nữa rồi.

- -

Ngày hôm sau là ngày Tết dương lịch. Theo kế hoạch của Tân Lãng, hôm nay là ngày đầu tiên của kỳ nghỉ Tết Dương lịch, nhưng bọn họ đã chơi ở Tam Á hơn một tuần, cho nên sau ngày Tết hôm nay, bọn họ dự định đi sẽ trở về nhà vào ngày mai.

Về cơ bản mọi người đã tham quan hết các danh lam thẳng cảnh trong kế hoạch được lên từ trước. Cho nên ngày cuối cùng, mọi người sẽ mua một vài món quà lưu niệm, cũng như hải sản mà mọi người hứa sẽ mang về cho người thân và bạn bè.

Tô Thi Hàm hứa với Lâm Tiêu rằng sẽ gửi hải sản về cho cô ấy. Ban đầu mọi người định đi chợ hải sản cùng nhau, nhưng bà Tân và Phương Nhã Nhàn lại có "mưu đồ bí mật".

Phương Nhã Nhàn nói: "Thi Hàm, nếu không thì con đừng đi. Chợ hải sản trong khu thẳng cảnh rất đắt, nhất là khi nhìn thấy những người trẻ tuổi như con, biết các con sẽ không mặc cả, giá cả nhất định sẽ cao hơn bình thường."

"Mẹ biết con sẽ gửi hải sản qua đường bưu điện cho Tiêu Tiêu. Tình cờ mẹ cũng gửi nó cho dì Hoàng.

Để mẹ mua dùm con, vì vậy con đừng đi ra ngo:

Bà Tần nói: "Tần Lãng, hôm nay để người lớn chúng ta đi ra ngoài đi. Hai người các con cùng ba đứa nhỏ ở nhà. Chợ hải sản hôm nay nhất định rất nhiều người. Chúng ta mang theo ba đứa nhỏ thật không tiện. Với lại chợ hải sản thì bẩn thu, lại lộn xộn nữa. ”

"Mẹ sẽ chịu trách nhiệm mua đồ cho họ hàng. thân thích. Muốn gửi hải sản cho ai thì nói với mẹ, mẹ sẽ mua rồi gửi cho.”

Tần Lãng mấy ngày nay đã quen với những “hợp tác ăn ý” khác nhau giữa hai bà mẹ. Hắn gật đầu nói: “Được rồi, cha mẹ cứ đi đi, cầm lấy tấm thẻ này, tất cải chỉ phí con sẽ chịu.”

Tô Vĩnh Thắng xua tay nói: "Không sao đâu, mua có một ít hải sản, chúng ta tự có tiền."

Nói xong ông rời đi không cho Tần Lãng một chứt cơ hội nào.

Ông Tần vỗ về con trai nói: "Lãng Lãng, cha vợ con chỉ muốn tiết kiệm cho con một ít tiền thôi. Về cơ bản lần này con đã mua về tham quan danh lam thẳng cảnh, chúng ta không tốn tiền ăn ở đâu. Chỉ là mua một ít hải sản. Cứ giao việc đó cho mấy người già chúng ta làm đi!"

Sau khi cha mẹ đi ra ngoài, Tần Lãng mới nhớ tới bể bơi trên lầu. Lần trước đi lặn, hẳn nghĩ bể bơi trong phòng thiết kế tốt như vậy, nhất định phải dùng một lần nữa trước khi rời đi.

“Thi Hàm, chúng ta hãy đi bơi ở hồ bơi trên lầu đi.”

Tô Thi Hàm nhớ lại những gì đã xảy ra trong hồ bơi đêm đó. Khuôn mặt của cô không khỏi đỏ lên.

Bây giờ là ban ngày ban mặt, và có ba đứa bé, hắn là sẽ không xảy ra giống những gì đã xảy ra vào đêm đó.

Vì vậy, cô nhẹ nhàng gật đầu.

Những ngày này khi đi biển, Tô Thi Hàm đã mặc

hai bộ đồ bơi bảo thủ. Hôm nay cô bơi ở hồ bơi trong nhà. Nên cô lấy ra bộ đồ bơi cuối cùng.

Ba đứa nhỏ cũng thay đồ bơi. Tân Lãng và Tô Thi Hàm bế mấy đứa nhỏ xuống hồ bơi và đeo vòng bơi vào cổ các em bé.

Bể bơi này không giống bế bơi đơn giản do TânLãng làm ở nhà, nước sâu hơn, diện tích cũng lớn hơn

Ba bạn nhỏ đã học bơi rồi, nhưng để bơi trong hồ. bơi lớn như vậy thì phải có người lớn trông chừng.

Tần Lãng và Tô Thi Hàm chăm sóc ba đứa bé, sợ. đôi khi bọn nhỏ hiếu động quá không coi chừng nổi. Để an toàn, bọn họ phải trang bị vòng bơi

Ba đứa bé biết bơi rõ ràng là chưa quen với việc. đeo vòng bơi. Sau khi xuống nước, Huyên Huyên đã mạnh mẽ cổ, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lộ ra vẻ khó chịu.

Khả Hinh và Vũ Đồng cũng không thích, bình thường chỉ cần được vào nước thì sẽ bắt đầu vui sướng mà bơi lội. Nhưng mà hôm nay có thêm cái vòng hơi này, bọn nhỏ chỉ lặng lẽ nổi trong nước, nắm vòng hơi trên cổ mà kéo một cách đầy khó chịu.

Tần Lãng và Tô Thi Hàm không còn cách nào khác, đành phải giúp bọn nhỏ lấy vòng bơi ra.

Vừa mới cởi bỏ vòng bơi, ba đứa bé giống như những chú cá nhỏ trở về biển cả, vui vẻ bơi trong nước.

Tần Lãng vốn dĩ muốn hôm nay cùng vợ mình tận hưởng thú vui bơi lội trong hồ bơi trong phòng, nhưng vì ba đứa nhỏ, hai người bọn họ hoàn toàn không dám bơi, ánh mắt chăm chú nhìn theo ba đứa nhỏ.

Huyện Huyên bơi giỏi nhất. Cậu bé không sợ nước, vì bé sống trong nước ối khi còn trong bụng mẹ, nhưng sau đó lớn lên bé chưa từng tiếp xúc với nước nên quên đần bản năng bơi lội của mình. Vì vậy nhiều người lớn sẽ có tâm lý sợ hãi khi học bơi

Nhưng ba đứa con nhỏ trong gia đình họ đã đi học bơi từ khi chúng còn nhỏ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play