Tần Lãng và Tô Thi Hàm cũng đi ngủ sớm, ngày hôm sau vừa mới rạng sáng Tân Lãng đã cùng với Tô Vĩnh Thắng và ông Tân tới chợ bên cạnh tìm được một cửa hàng bán căn câu cá. Bọn họ định mua mấy chiếc cần câu thích hợp để câu cá, hôm nay lúc đi ra ngoài biển câu cá sẽ cần dùng tới.

Tô Vĩnh Thẳng mua rất nhiều cần câu ở nhà, nhưng lần này đi máy bay tới đây thế nên không mang theo, vì vậy chỉ đành đi mua mà thôi.

Đến khu chợ ở gần đó vào sáng sớm, ông Tần nói: "Lãng Lãng! Cha nghe nói có rất nhiều loại cần câu cá bị làm giả, đặc biệt là ở khu du lịch gần biển, lát nữa chúng ta mua thì phải chú ý chút đấy”

“Vốn dĩ trong nhà đã có cần câu cá rồi, lần này do đi máy bay thế nên không muốn mang theo. Bây giờ đi mua, lát nữa chúng ta mua loại trung bình thôi, còn loại cao cấp thì rất hay bị làm giả sợ là chúng ta sẽ bị lừa"

Tần Lãng nghe cha mình nói vậy thì mỉm cười: “Không sao đâu cha à, có con ở đây sẽ không mua trúng đồ giả đâu”

Tô Vĩnh Thẳng đã biết được trình độ của Tân Lãng, biết hẳn rất hiểu về cần câu cá, thế nên đi cùng Tần Lãng ra ngoài mua cần câu ông không sợ mua phải đồ giả.

Ông Tần thấy con trai mình khẳng định như vậy cũng không nói nhiều nữa

Ba người đi vào một cửa hàng bán dụng cụ câu cá, chủ cửa hàng vừa nhìn thấy bọn họ thì đã biết họ là khách du lịch. Trong phút chốc mắt sáng bừng, trong lòng nghĩ hôm nay chắc chắn lại có được một món hời lớn rồi.

Một người đàn ông trẻ tuổi, cùng với hai người đàn ông trung niên ăn mặc tươm tất, vừa nhìn là biết họ tới mua đồ đắt tiền rồi

“Mấy vị mời vào bên này, mọi người muốn xem loại cần câu thế nào? Trong tiệm của chúng tôi có rất nhiều mặt hàng, rất thích hợp để mọi người câu cá trên biển” Ông chủ nhiệt tình nói.

Tân Lãng nói: "Chúng tôi xem chút đã”

Ông chủ nhiệt tình giới thiệu: “Đây chính là chiếc cần câu rất tốt trong tiệm của chúng tôi, phiên bản hạn cần câu loại Gia Mã Lý, mọi người có thể xem một lát, đây quả thực là một loại tốt đấy”

Ông Tần và Tô Vĩnh Thẳng cầm thấy cần câu lên xem, rồi cùng nhau gật đầu nói: “Cảm giác căm chiếc cần câu này lên tay không tồi!

Tô Vĩnh Thắng đưa cần câu cho Tần Lãng, Tần Lãng còn chưa cầm lấy thì đã nói: “Cần câu 5.4 không thích hợp câu ở biển đâu, hơn nữa..”

Hắn đưa tay ra thử ước lượng trọng lượng, sau đó lại đặt lên cân điện.

Trọng lượng là 112 gam.

“Chiếc cần câu này là hàng nhái.”

Nghe Tân Lãng nói như vậy, ông chủ lập tức nói: “Vị khách này, lời này không thể nói bừa đâu đấy. Cậu vừa mới bước vào đã nói chúng tôi bán đô giá, đây là muốn đập bảng hiệu của chúng tôi à!"

Tần Lãng nói: “Có phải là đồ giả hay không, chắc ông chủ cũng biết rõ."

“Tôi nhớ loại cần câu cá này ở trên website của hãng có ghi trọng lượng là 130 gam, trên dưới một hai gam thì có thể được coi là sai số, nhưng mà sai số tận mười mấy gam, rõ ràng là hàng nhái rồi”

Ông chủ không ngờ tới một người trẻ tuổi như vậy mà lại là người trong nghề.

Vừa nãy thấy bọn họ đi vào, ông chắc chắn người trẻ tuổi này trả tiền, thế nhưng ông không thể ngờ rằng anh còn biết phân biệt loại hàng.

Ông chủ không muốn mất đi mối làm ăn này, thế

nên vội vàng ra vẻ kinh ngạc nói: “Chậc! Cái cần này là

giả ư? Tôi phải tốn rất nhiều tiền mới đặt được ở xưởng

về đấy, xem ra là tôi bị lừa rồi!”

“Không sao hết! Mời các vị sang bên này, tôi vẫn còn hai chiếc nữa, cũng là cần câu Gia Mã Lý. Đây mới đúng là cần câu thực thụ, các vị, hôm nay đã xem thì nhất định không được bỏ qua đâu đấy”

Vừa nói ông chủ vừa lấy hai chiếc cần câu ra, lần này còn không đợi Tân Lãng ra tay, ông ta đã đặt chiếc cần câu lên trên cân điện rồi, một chiếc nặng 129 gam, một chiếc nặng 134 gam, trọng lượng có khác biệt một chút là chuyện bình thường.

"Quý khách xem, hai chiếc này chắc chắn là hàng thật!"

Tân Lãng cầm cần câu lên, sau đó mở phần phía sau, vừa nhìn thấy động tác của hắn, ánh mắt ông chủ ở bên cạnh lóe lên.

Tần Lãng mở phần phía sau ra, sau đó rút từng phần phía trong của cần câu ra, nhìn vào phần bên trong rồi nói: “Ông chủ, hai chiếc này không có chiếc nào là thật cả, cần câu có giá năm mươi nghìn bên trong sẽ không thô như vậy đâu."

“Hơn nữa, nếu như tôi nhớ không lầm thì cần câu loại Gia Mã Lý này cả nước chỉ có 50 cái, trên mỗi một chiếc đều có số hiệu riêng của mình, có thể tra được ở trang web chính thức trên mạng”

“Hai chiếc này làm giả cũng không tồi, chỉ là đáng. tiếc, ông chủ ông không tìm hiểu trước đó nha. Số trên hai chiếc cần này giống hệt nhau, ông lại còn lấy hai chiếc ra cùng một lúc làm sao hai chiếc đều là hàng thật được đây?”

Ông chủ nghe lời Tần Lãng nói, lập tức cúi đầu nhìn số hiệu ở trên cần câu.

Lần này ông ta không giả vờ mà quả thực ông ta không chú ý tới điểm này.

Mấy chiếc cần câu này đến từng đợt khác nhau, quả thực lúc đó ông ta cũng tra số ở trên trang chủ rồi. Sau khi phát hiện không có vấn đề gì thì mới nhập hàng, không ngờ tới số của hai chiếc này lại giống hệt nhau!

Tân Lãng đặt cần câu xuống, sau đó nói với ông Tần và Tô Vĩnh Thắng: “Cha chúng ta đi thôi, đến tiệm khác xem thử."

Hai lần đều lấy hàng giả ra lừa bọn họ, một cửa tiệm như vậy không đáng tin nữa rồi.

Lúc ba người chuẩn bị đi ra ngoài, ông chủ cũng không còn mặt mũi để giữ khách, nhưng nghĩ một chút vẫn cứ đi qua nói: “Ba vị đợi một lát!"

Tô Vĩnh Thắng không vui nói: “Ông toàn lấy hàng giả ra bịp chúng tôi, còn muốn chúng tôi mua đồ ở cửa hàng các ông nữa à?”

Chủ tiệm vội vàng lắc đầu rồi nói: “Thật xin lỗi! Quả thực tôi không ngờ tới hai chiếc sau lại là hàng nếu như hôm nay đã gặp được chuyên gia vậy thì tôi cũng nói luôn. Nếu như 3 vị muốn mua cần tốt thì không cần phải đi tới tiệm khác nữa đâu, cứ trực tiếp đi tới cửa hàng dụng cụ câu cá của nhà họ Tang ở bên trong con ngõ ấy.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play