"Khi nhà máy còn chưa khai trương, những đơn hàng được đặt hàng đa phần đều là do người ta nợ ân tình của Lãng Lãng nên mới đặt hàng. Trong lòng cha biết rõ, những đơn hàng như vậy không thể kéo dài mãi được, nhưng bây giờ tình hình đã khác. Lăn này chúng ta có thể bán được năm mươi nghìn đơn hàng, hoàn toàn là dựa trên tính hiệu quả của dầu gội đầu của chúng ta mang lại!

Hôm qua, Nguyên Phát nói với cha rằng chúng ta có rất nhiều đơn đặt hàng làm cha vui mừng đến mức không ngủ nổi.”

Tần Lãng đưa tay đặt lên cánh tay của cha mình rồi vỗ vỗ, nói: “Cha, tố chất tâm lý của cha thật không tốt nha! Chỉ có năm mươi nghìn đơn hàng đã vui vẻ đến mức không ngủ được rồi. Sau này lượng đơn hàng của chúng ta nhất định còn liên tục tăng không ngừng, lúc đấy thì cha sao chịu nổi đây!”

Lý Nguyên Phát nói: "Anh Lãng, anh đừng cười chú Tần. So với chú ấy thì em còn khoa trương hơn!” “Con nói ra cũng không sợ mọi người chê cười, khi đầu gội đầu của chúng ta lên hot search, tài khoản chính thức của Douyin đã đạt được tám mươi nghìn người theo dõi chỉ sau một đêm, lúc đó con đều ngu luôn rồi. Bởi vì bình thường kiếm thêm fan quá khó khăn. Chỉ để thêm một fan hâm mộ thôi mà tốc độ đã chậm như rùa bò, mấy ngày cũng không thấy thêm một người. Mà lần này lập tức tăng tám mươi nghìn người thì con thật sự choáng váng rồi."

“Thông tin đơn hàng liên tục mua khiến tay con đều có chút run, mấy phút sau tâm lý mới bình ổn lại đó!"

"Sau đó, khi con nhìn thấy dữ liệu của đơn hàng tăng lên điên cuồng thì con đã không thể đứng vững được. Khi đó ở trước mặt của nhân viên thì con chỉ có thể nín thở, hai tay của con gần như đã nằm nát cái túi quần!"

Lần này đầu gội đầu của Tân Thị trở nên hot như vậy thì trong lòng của Tân Lãng cũng rất vui mừng. Khi hắn và Tô Thi Hàm vừa biết việc này thì hai người còn kích động mà ôm lấy nhau.

Nhưng tâm trạng lúc đó không tốt bằng lúc này, nghe Lý Nguyên Phát và cha mình nói như vậy thì Tân Lãng dường như thực sự cảm nhận được lợi ích do lưu lượng mang lại. Hẳn có một loại cảm giác, đó chính là đầu gội đầu của bọn họ sẽ sớm được mọi người biết đến một cách rộng rãi.

Sau bữa ăn tối vui vẻ, cuối cùng Tân Lãng chủ động nâng ly nói: "Con muốn định cư ở Thượng Hải rong tương lai, một là vì trường học và hai là do công việc. Dầu gội đầu của Tăn Thị sẽ tiếp tục được sản xuất tại Hồ Nam, vì vậy trong tương lai nhà máy và bộ phận tiếp thị vẫn phải để cha và Nguyên Phát theo dõi”

“Chúng ta hãy làm việc cùng nhau để làm cho thương hiệu của Tăn Thị lớn hơn, mạnh hơn và cùng nhau kiếm tiền!

“Đi theo anh Lãng để kiếm tiền, cạn ly!" Lý Nguyên Phát gương mặt đỏ bừng nói

Hôm nay tất cả mọi người đều uống rượu nên mọi người đều gọi tài xế đưa về. Cả nhà họ lý ngồi trên xe của Lý Nguyên Phát, gia đình Tần Lãng thì ngồi trên chiếc BMW để về nhà.

Trên đường đi, ông Tăn vì uống quá chén nên đã ngủ thiếp đi ở hàng ghế sau, còn bà Tân do không uống nhiều rượu nên nhìn con trai ngồi ở ghế lái phụ hỏi: “Lãng Lãng, Thi Hàm và bọn nhỏ vẫn khỏe chứ? Lần này con trở về, bọn nhỏ có khóc không?"

"Lúc đầu có khóc, nhưng sau đó con đã thuyết phục chúng rồi. Con nói rằng con trở về là để kiếm tiền và sau đó con có thể mua đô chơi và đồ ăn ngon cho chúng. Khả Hinh của nhà chúng ta rất thích tiền, Huyên Huyên lại thích đồ chơi, Vũ Đồng thích ăn nên con chỉ cần một câu nói dỗ dành thật tốt là bọn nhỏ lập tức sẽ không làm loạn nữa”

Bà Tân nghe xong thì nhịn không được cười lên, trong đầu đã phác họa ra dáng vẻ dễ thương của ba đứa cháu, vẻ mặt âu yếm nói: “Huyên huyên, Vũ Đồng và Khả Hinh thật thông minh, còn nhỏ như vậy đã rất hiểu chuyện”

"Nhắc mới nhớ, mẹ đã không gặp chúng được hai tháng rồi. Mỗi ngày mẹ mở video nhìn thấy bọn nhỏ lớn lên từng ngày thì trong lòng vẫn rất nhớ chúng."

Tần Lãng nghe mẹ mình nói xong, nói: “Mẹ, chờ đến Tết Nguyên Đán thì con sẽ đưa Thi Hàm và bọn nhỏ cùng trở về. Lúc đó chúng ta sẽ cùng nhau đón năm mới nha”

Bà Tân nói: “Vẫn là mẹ và cha của con đi Thượng Hải sẽ tốt hơn. Bọn nhỏ vẫn còn nhỏ, Tết Nguyên Đán cũng chỉ có ba ngày nghỉ nên đi đi lại lại rất phiền phức. Hơn nữa, chúng ta đi Thượng Hải thì bên thông gia cũng có thể đi. Bọn họ chắc chẩn cũng rất nhớ các cháu! Đến lúc đó thì hai nhà chúng ta có thể cùng nhau ăn tết”

Tần Lãng nghe xong ý kiến của mẹ thì hắn cân nhắc, gật đầu nói: "Được, vậy chúng ta quyết định như vậy đi."

“Được!” Bà Tân vừa nghĩ tới chỉ một tháng nữa là có thể nhìn thấy bọn nhỏ thì trong lòng bắt đầu cảm thấy hạnh phúc và mong chờ.

Sau khi vẽ đến nhà, Tân Lãng cõng ông Tân đặt lên giường ở trong phòng, sau đó căm điện thoại trở lại phòng của mình.

Bà Tân gọi lại hắn, hỏi: "Lãng lãng, buổi tối con có ăn no không? Mẹ thấy các con chỉ uống rượu mà không ăn gì nhiều, con có muốn mẹ làm món mì cay béo ngậy cho con không? Món này không phải là món yêu thích của con sao?"

Món mì cay nhiều đầu mỡ do bà Tân làm quả thực là món mà Tăn Lãng thích nhất, lần nào vẽ nhà hắn cũng phải ăn.

“Tân Lãng liếc nhìn thời gian, đã gần mười giờ, hẳn nói: “Mẹ, không căn đâu! Buổi tối con ăn no rồi. Mì cay đầu mỡ của mẹ để ngày mai con lại ăn.”

Nhìn thấy dáng vẻ vô cùng lo lẳng của con trai, còn không ngừng nhìn điện thoại thì bà biết con trai đang vội muốn nói chuyện với con dâu nên bà cười nói: "Được rồi, con đi ngủ sớm đi"

Nói xong bà vui vẻ về phòng đóng cửa lại.

Nhìn thấy con trai và con dâu có quan hệ tốt như vậy, chỉ về có hai ngày mà hai người đã nhớ nhau không thể tách rời như vậy, trong lòng bà Tân rất vui mừng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play