*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Sau khi xác định được phần cần chỉnh sửa thì Chu Hướng Bằng đi về trước. Trước khi đi, anh ta không nhịn được mà ngoái đầu quay lại nhìn Tần Lãng và Tô Thi Hàm.

Ài, người em trai hàng xóm này đúng là có tiền đồ!

Hắn ta cũng phải cố gắng thêm một chút mới được, đầu tiên chính là làm tốt APP cho văn hoá Hàm Lãng.

Hai ngày này, hầu hết thời gian Tô Thi Hàm đều ở công ty, bởi vì nhân vật chính trong phim hoạt hình đã xác định xong, Tiếp theo chính là tạo mẫu và tiến hành làm animation. Với tư cách là người điều hành công ty, hai ngày nay Tô Thi Hàm rất bận rộn. Trừ lúc ở trường thì thời gian còn lại cô đều ở công ty, buổi tối cũng về rất muộn.

Hôm nạy là thứ sáu, Tô Thi Hàm vẫn tới công ty từ sớm, Tần Lãng đang điêu khắc 'Tam Anh Chiến Lữ Bổ, bức điêu khảc này trên cơ bản đã hoàn thành, nhưng mà còn căn chỉnh sửa một vài bộ phận.

Ba dì bảo mẫu ở bên ngoài với ba bé cưng, chín giờ sáng, dì Vương gõ cửa phòng làm việc.

"Cậu Tần, ngoài cửa có một người tên là Ninh Hoành Đạt đến đây, nói là muốn tìm cậu."

Ninh Hoành Đạt sao? Ông chủ của nhà hàng Tụ Đức Toàn?

Tần Lãng thu dọn phòng làm việc sau đó thì đi ra gặp khách.

Ninh Hoành Đạt nhìn thấy ba bé con đáng yêu nhà Tần Lãng bèn chơi đùa với chúng, mấy nhóc con đều thích nói thích cười, thực sự khiến người ta yêu thích.

Mấy dì bảo mẫu thấy trong nhà có khách thì mang các bé về phòng ngủ.

Ninh Hoành Đạt nhìn bóng lưng của mấy bé, cười nói với Tần Lãng: "Tần đại sư, ba bé cưng nhà cậu thật đáng yêu, không chỉ xinh xắn đáng yêu mà còn thích cười, nhìn thôi cũng đã thấy vui vẻ rồi.”

Tần Lãng mỉm cười, nói: "Đáng yêu thì có đáng yêu, nhưng mà cũng rất ồn ào."

“Trẻ nhỏ đều như vậy mà, ồn ào mới tốt, trong nhà cũng náo nhiệt. Không như con gái tôi, bây giờ nó lớn rồi, tự thuê nhà ở bên ngoài. Một tuần nó mới về nhà một lăn, ở nhà chỉ có hai vợ chồng già tôi, hơi vắng về." Ninh Hoành Đạt thở dài nói.

Tần Lãng nói: "Ninh tiểu thư vẫn rất yêu mến ông, chủ Ninh mà.”

"Hắc hắc, Đúng vậy! Tôi luôn nuông chiều nó từ. bé mà. À đúng rồi, Tân đại sư! Hôm nay tôi đến đây là muốn đặt trước hai mươi ngàn bộ đầu gội đầu của cậu” Ninh Hoành Đạt nói rõ lý do mình đến đây.

Tần Lãng có chút ngoài ý muốn, nói: "Không phải trước đó ông chủ Ninh đã đặt mười ngàn bộ sao?"

"Đúng vậy! Mười ngàn bộ lần trước tôi dùng làm phúc lợi cho nhân viên trong công ty. Oậu cũng biết đấy, trong ngoài khách sạn của chúng tôi cũng hơn hai trăm nhân viên, thêm cả chợ thức ăn bên kia nữa, tính tổng cộng cũng phải trên dưới một ngàn người. Phúc lợi là một người sẽ nhận được mười bộ, đã phát hết mười ngàn bộ trước đó rồi.”

“Ngày hôm qua, người phụ trách khu trồng rau bên kia tới tìm tôi, hỏi tôi chuyện liên quan đến đầu gội đầu Tần thị. Ông ấy nói vợ mình thích dầu gội đầu nhà cậu, vợ ông ấy bị hói do di truyền. Từ lúc hơn ba mươi tuổi đã bắt đầu rụng tóc, thời gian trước vẫn luôn đội mũ hoặc là đội tóc giả. Lần này, bà ấy sử dụng đầu gội đầu nhà cậu thì mọc được khá nhiều tóc.

"Người phụ trách khu trồng rau này mới hơn năm mươi tuổi, vợ ông ấy cũng bắng tuổi chồng. Đã bị hói hai mươi nằm rồi, bây giờ dùng đầu gội nhà cậu vậy mà lại bắt đầu mọc tóc, cho nên bà ấy rất vui. Do đó nhất định muốn tặng cờ thưởng cho tôi. Cậu nói xem, cái này sao tôi có thế không biết xấu hố đi nhận của người ta chứ? Đây là đầu gội do nhà cậu sản xuất, tôi chẳng qua chỉ là người trung gian ở giữa mà thôi.”

Nói xong, ông lấy ra một cái hộp đưa cho Tần Lãng, bên trong chính là cờ thưởng.

Tần Lãng nhận lấy cờ thưởng, nói: "Dầu gội đầu và sản phẩm chống rụng tóc của Tần thị đúng là có hiệu quả, ông chủ Ninh có thể bảo bọn họ sử dụng lâu dài. Cho dù là vấn đề rụng tóc bình thường hay bị hói do di truyền thì đều có thể hỗ trợ điều trị hết đấy.”

Ninh Hoành Đạt nói: "Được, trước khi phát phúc lợi cho nhân viên thì tôi và con gái tôi cũng phải để lại hai bộ mới được, gần đây nhà chúng tôi đều dùng đầu gội đầu Tần thị. Trước đây, tôi và vợ đều cảm thấy tóc rụng rất nhiều, chỗ nào trong nhà cũng có thể nhìn thấy tóc của vợ tôi, lần nào quét dọn cũng thấy phiền, bây giờ thì không thấy mấy nữa rồi!"

"Bởi vì cái này có hiệu quả trị bệnh nên tôi muốn đặt thêm hai mươi ngàn bộ nữa, cuối tháng sau chính là lễ Giáng sinh, ngày lễ thì chắc chắn sẽ tổ chức hoạt động. Những năm trước quà tặng đều là những thứ phổ thông, năm nay tôi tính sử dụng đầu gội đầu và. sản phẩm chống rụng tóc của Tân thị. Sản phẩm này có tác dụng rất tốt, chắc chắn có thể giúp nhà hàng của chúng tôi được mọi người chú ý.”

"Được! Chuyện này đơn giản, tôi sẽ nói với bên nhà máy, khi nào thì ông chủ Ninh cần sử dụng lô hàng này? Hơn một tháng nữa mới đến Giáng sinh, nếu bây giờ chúng tôi gửi hàng thì khoảng ba đến bốn ngày thì ngài sẽ nhận được. Như vậy thời gian chuẩn bị cho Lễ Giáng sinh sẽ thoải mái hơn, nếu muốn gửi muộn hơn thì tôi sẽ báo nhà máy, sẽ chuyển hàng trước lễ Giáng sinh.” Tần Lãng nói.

Ninh Hoành Đạt không hề nghĩ ngợi nói: "Vậy thì đợi gần đến Giáng sinh đi, bây giờ tôi chưa chuẩn bị được vị trí để đặt nhiều hàng như vậy."

Tần Lãng nhìn ông một cái, gật đầu.

Nếu mà gần đến Giáng sinh mới cần nhận hàng, Tần Lãng cảm thấy hôm nay Ninh Hoành Đạt đến tận nhà có lẽ còn có chuyện khác nữa.

“Ông chủ Ninh, còn có chuyện gì thì cứ nói, đừng khách sáo." Tần Lãng nói.

Ninh Hoành Đạt uống một ngụm trà, nói: "Tần đại sư! Không nói dối cậu, hôm nay tôi đến chủ yếu là vì một chuyện khác."

"Dầu gội và sản phẩm chống rụng tóc nhà Tân đại sư rất tốt. Nhưng mà tôi biết, Tân đại sư cậu càng lợi hại hơn trên phương diện phong thủy. Tần đại sư rất lợi hại, dù sao nhân duyên của con gái tôi cũng coi như là nhờ cậu chí điểm đó nha.”

...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play