Triệu Lộ bị Tô Thi Hàm mắng đến nỗi nói không nên lời, trong lòng còn đang khó chịu, khi nghe thấy lời nói của chị họ, mặt không phục nói: "Năm triệu thì sao? Vốn đẳng ký không phải có thể điền bừa sao? Giả vờ viết là năm triệu thì ai mà biết chứ! "

Triệu Hi liếc cô ta một cái rồi cau mày: “Triệu Lộ Lột Rốt cuộc em có biết gì về luật hay không? Quả thật có thể tự mình điền số vốn đăng ký của công ty, nhưng nếu số tiền quá cao thì sẽ phải chịu trách nhiệm pháp lý nếu công ty bị phá sản. Hơn nữa sẽ phải chịu trách nhiệm liên đới theo số tiền chưa thanh toán!"

“Chính em cũng đã nói, công ty hoạt hình là một ngành nghề rất đốt tiền, hơn nữa toàn bộ Trung Quốc cũng không có nhiều công ty hoạt hình. Nếu công ty này thật sự là do Tân Lãng dùng để dỗ dành vợ của hắn mà tùy tiện mở ra thì sao hắn có thể viết số vốn đăng ký cao như vậy được?”

"Hôm nay chị thực sự bị em hại chết rồi. Nếu sớm biết như vậy thì chị sẽ không đưa em tới đây, nói không chừng chị có thể đã được nhận vào công ty này rồi!" Triệu Hi tức giận nói.

Triệu Lộ Lộ còn tức giận hơn người chị họ này, đối với cô ta, hòa giải chính là không có khí thế! Rõ ràng vừa rồi Tô Thi Hàm mảng cô ta như vậy, nhưng bây giờ chị họ của cô ta lại không đứng về phía mình!

“Triệu Hi, vậy chúng ta cứ chờ xem, em cá là công y này sẽ không tồn tại được một năm! Triệu Lộ tức giận bỏ đi.

- --

Sau khi hai người rời đi, Tô Thi Hàm bảo công nhân lên lầu tiếp tục làm việc, cô và Tân Lãng ngồi trên sô pha ở dưới lầu.

“Tân Lãng, đừng để ý những gì Triệu Lộ Lộ vừa nói, cô ta chỉ đang ghen tị vì bây giờ chúng ta sống tốt thôi ~" Tô Thỉ Hàm vừa nói vừa nắm tay Tần Lãng.

Tần Lãng mỉm cười, dùng tay trái nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô, nhẹ nhàng nói: "Đồ ngốc! Đương nhiên là anh sẽ không quan tâm rồi. Với anh mà nói thì Triệu Lộ Lộ chỉ là quá khứ. Hơn nữa kế từ khi anh và cô ta chia tay thì đã biết cô ta là người như thế nào, nên dù cô ta có nói hay làm gì thì đối với anh đều không bị ảnh hưởng."

“Chỉ là, dáng vẻ của em lúc ra mặt giúp anh, anh rất thích. Vợ à, em rất ngang ngược!"

Sau khi Tô Thi Hàm nghe hẳn nói thì cô mới nhớ tới dáng vẻ vừa rồi của mình, cô thật sự trông rất kiêu ngạo và bao che khuyết điểm. Cô ngượng ngùng đỏ mặt, ngọt ngào nói: "Đương nhiên là em muốn mảng cô ta rồi! Chỉ cần có em ở đó thì không ai có thể nói anh như vậy! "

“Hơn nữa, em nhất định phải nói một chút, Tần Lãng, trước đây mắt nhìn người của anh cũng quá tệ rồi! Cho dù trước đó anh chưa gặp được em, mà muốn Tìm bạn gái thì anh cũng nên tìm một người phụ nữ tốt như em vậy. Còn người phụ nữ như Triệu Lộ Lộ thì ngay từ đầu em đã không thích rồi!

“Vâng vâng vâng, là chồng trước đây không biết nhìn người! Chỉ vì anh chưa tìm thấy trên đời này có người phụ nữ nào tốt hơn vợ của anh, cho nên lúc đó anh không thể tìm thấy” Tăn Lãng cười nói.

Những lời ngọt ngào này chạm đến sâu trong trái tìm của Tô Thi Hàm. Sự khó chịu nhỏ ban nãy vì chuyện giữa hai chị em Triệu Lộ cũng biến mất.

Tối thứ ba, Sau khi ăn tối xong thì Tân Lãng và Tô Thi Hàm lại đến công. Đáng lẽ sáng ngày mai tủ bát mới được giao đến nhưng tối nay đã được giao, cho nên công nhân định tăng ca sắp xếp tủ bát trong đêm nay.

Đương nhiên, Tân Lãng và Tô Thi Hàm là ông chủ phải đích thân tới. Họ bận đến chín giờ ba mươi, phòng giải khát ở tăng một và tủ bát ở tăng hai mới được lắp đặt xong.

Đến thời điểm này, việc trang trí công ty đều đã hoàn tất.

Trước khi rời đi, Quản đốc Tiền đặc biệt yêu cầu các công nhân thu dọn rác ở dưới đất của thiết bị lắp đặt rồi đặt trước cửa, sau đó lấy xe mang chúng đi.

"Ông chủ Tần! Theo nội dung bản vẽ của cậu, hiện tại tất cả hạng mục sửa chữa đều đã hoàn thành. Tí nữa chúng tôi sẽ thu dọn tất cả rác thải này đi, lúc đó công việc của chúng tôi cũng sẽ kết thúc."

Tan Lãng gật đầu, đưa Tô Thi Hàm đi nhìn bốn phía một lần, sau khi xác định không có vấn đề gì mới nói: "Được rồi, mấy ngày nay mọi người đều làm việc mệt mỏi rồi. Tôi sẽ trả số tiền còn lại còn lại vào tài khoản của công ty anh."

“Không có vấn đề gì! Ông chủ Tân, những bộ phận được thêm này, bao gồm cả phần trang trí, nếu có vấn đề gì thì ông chủ Tân có thể gọi cho chúng tôi bất cứ lúc nào, lúc đó tôi sẽ cử người đến” Quản đốc Tiền nói.

“Được” Tần Lãng gật đầu, Quản đốc Tiền lập tức đưa người của ông ta rí

Tô Thi Hàm và Tân Lãng không có rời đi, đèn ở tầng một và tầng hai đều bật sáng, Tô Thi Hàm ở trên tăng hai nhìn lại một lần nữa. Sau đó trở lại sô pha ở tầng một, rồi tìm một vị trí thoải mái nấm ở đó.

“Quá tốt rồi, cuối cùng bây giờ chỗ này cũng có dáng vẻ của một công ty!"

"Khi tăng trên có đầy người, Hàm Lãng Văn Hóa của chúng ta sẽ chính thức đi vào hoạt động."

Nhìn thấy vẻ mặt tươi cười hạnh phúc của vợ, Tân Lãng cũng rất hài lòng. Hắn ngồi vào bên cạnh vợ, vòng tay qua vai cô, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng,

"Ừm, hôm nay mới là ngày thứ ba, thứ bảy công ty mới khai trương. Ngày mai anh sẽ gọi nhân viên vệ sinh đến để dọn dẹp kỹ lưỡng. Khi nào dọn dẹp xong, em có thể đến xem thử. Chúng ta sẽ mua một số cây xanh và đặt tại đây. Ngoài ra còn có nghỉ thức cắt băng khánh thành nên chúng ta cũng cần dùng đồ trang trí. "

“Vâng! Em cũng đã nghĩ về điều này. Không phải cửa sổ phía đông của tầng hai có một cái quầy nhỏ. nhô ra sao? Em định đặt một chậu cây Đa Nhục nhỏ.

lên đó và đặt nó thành một hàng. Khi nhân viên nghỉ ngơi cũng có thể đi xem Nhục Nhục nhỏ dễ thương ~ "

“Ngoài ra, lầu trên và lầu dưới cũng có một số chỗ trống. Đến lúc đó sẽ mua một số cây xanh lớn hơn, chẳng hạn như cây phát tài hay cây gì đó để thêm chút không khí xanh cho cả công ty!”

"Được! Tất cả đều theo ý em. Hai ngày này anh sẽ cùng em đi mua đồ” Tần Lãng cưng chiều nói

“Vâng!” Tô Thi Hàm gật đầu và quay lại nhìn hẳn một cách ngọt ngào.

Hiện tại xung quanh không có ai, toàn bộ công ty cũng chỉ có hai người bọn họ, phía sau là công viên nhưng đến bây giờ căn bản là không có ai. Trên đường quốc lộ phía trước thường không có nhiều ô tô, phải đến sau nửa đêm mới thỉnh thoảng có xe ngựa đi ngang qua những lúc này không có xe.

Không khí yên lặng như tờ, bầu không khí rất tốt Tô Thi Hàm nhìn Tân Lãng gần trong gang tấc, đột nhiên to gan, ngẩng đầu hôn mạnh một cái lên trên mặt của hắn.

Sau nụ hôn, Tô Thi Hàm lập tức xấu hổ bỏ chạy, hai má đỏ bừng chạy ra cửa, nói với Tân Lãng: "Tân Lãng, đã đến giờ chúng ta về nhà rồi!"

Tần Lãng tay trái sờ sờ má, trên mặt mang theo nụ cười bất lực, nhìn về phía vợ mình, cao giọng nói: “Thi Hàm, em xấu xa rồi~"

“Chỉ biết châm lửa chứ không chịu dập lửa đây là vô trách nhiệm”

Tô Thi Hàm tỉnh nghịch lè lưỡi, cười híp mắt nói: "Vậy thì em sẽ chịu trách nhiệm ~ Nhưng không phải là ở công ty, về nhà sớm đi!"

“Vậy ý của em là, về nhà em sẽ chịu trách nhiệm?” Tân Lãng đứng lên, giọng nói trầm hơn một chút.

Tô Thi Hàm không trả lời câu hỏi này vẫn bước. thêm hai bước, nói: "Đêm qua mẹ nói với em rằng đêm nay mẹ muốn ngủ cùng bọn nhỏ, em đã đồng ý rồi"

Vì vậy, đêm nay là một thời gian ngọt ngào cho cả hai!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play