“Vừa rồi chú Trương gửi cho em một tin nhản, nói chú ấy đã gửi bản thảo một trăm nghìn chữ của truyện vào hộp thư của em. Tuy rằng mới chỉ có một trăm nghìn chữ, nhưng chú ấy nói nội dung rất thú vị. Chúng ta có thể chuẩn bị trước, còn hai tấm nghìn chữ, tháng sau chú ấy có thể viết xong rồi giao cho chúng ta”
“Ngoài ra, họa sĩ mà em liên lạc trước đó, hôm nay cũng đã trả lời em, nói là muốn đến công ty chúng ta làm việc. Cứ như vậy, công ty sẽ có ba họa sĩ. Hơn nữa lúc trước em đã xác định được người giám sát mỹ thuật, người sản xuất âm nhạc, tiểu cảnh, nhà thiết kế phối màu. Những nhân viên chính của chúng ta đều đã có."
“Tuy rằng có một số vị trí còn chưa đủ người, vẫn đang tiếp tục tuyển dụng. Nhưng không sao vì trong giai đoạn đầu chúng ta cũng không nhiều việc lầm, chỉ cần mỗi vị trí đều có người, công ty có thể hoạt động bình thường.”
Đây quả thật là tin tức tốt, Tân Lãng vui vẻ gật đầu, nói: "Ừ!"
“Chồng à! Đi nào, bây giờ chúng ta đi xem bản thảo đi!"
Tô Thi Hàm kéo Tân Lãng đi về phía thư phòng, hoàn toàn không cho Tân Lãng có cơ hội dừng lại Phương Nhã Nhàn ngõi trong phòng khách lắc đầu, nói: “Con bé này, làm việc thật là hấp tấp. Tần Lãng vừa mới đi học trở về, còn chưa được ngồi xuống nghỉ ngơi uống ly nước, vậy mà đã bị kéo đi làm việc!”
Tô Vĩnh Thắng rất hiểu cảm giác của con gái, vừa rêu chọc cháu ngoại vừa nói: “Chuyện này cũng bình thường thôi. Hiện tại con gái chúng ta đang ở giai đoạn đầu khởi nghiệp, nó đang tràn ngập ý chí chiến đấu với chuyện công việc. Nghĩ lại lúc trước khi tôi khởi nghiệp cũng như vậy, cảm giác bản thân luôn có nguồn năng lượng vô tận. Nhất là trước khi công ty chính thức khai trương, tôi luôn mong thời gian trôi qua nhanh hơn, có thể tranh thủ thời gian lao ngay vào công việc”
“Nhưng con gái như thế này tôi cũng rất lo lắng. Ông nói xem trong nhà có ba đứa trẻ vẫn còn nhỏ, Tân Lãng và Thi Hàm vẫn còn trẻ, hai đứa đều đang học đại học. Lúc này hai đứa bắt đầu khởi nghiệp, đến lúc đó còn phải chú ý đến công việc và học tập. Ông nói xem con gái còn đặt tâm tư cho gia đình và hôn nhân sao?”
Phương Nhã Nhàn đã làm nội trợ nhiều năm, rong lòng bà đương nhiên là ủng hộ phụ nữ phát triển sự nghiệp của riêng mình, cũng thật lòng hy vọng con gái có thể trở thành người như vậy. Nhưng lại lo lắng trong quá trình này, con gái sẽ bỏ qua gia đình và hôn nhân.
Tô Vĩnh Thẳng hoàn toàn không lo lẳng về việc này, ông nhìn thư phòng rồi nói: "Tôi cảm thấy bà đang quá lo lắng mà thôi. Bà xem con gái nhà chúng ta tuy rằng đang khởi nghiệp, nhưng không phải cũng vẫn luôn ở bên con rể sao? Tình cảm của hai vợ chồng son bọn chúng đang rất tốt mà!”
Phương Nhã Nhàn nghĩ, hình như đúng là như thế. Tuy nói lần này là công ty hoạt hình của con gái khai trương, nhưng bất kể là thuê văn phòng, hay là việc chuẩn bị nội dung kịch bản của bộ phim hoạt hình đầu tiên. Tô Thi Hàm đều cùng thảo luận với Tân Lãng, đây mới là dáng vẻ hai vợ chồng nên có.
Việc cùng nhau phát triển sự nghiệp cũng có thể, khiến mối quan hệ giữa hai người găn nhau hơn.
- ---
Học xong ngày ba mươi, kỳ nghỉ dài bảy ngày của tháng mười một chính thức bắt đầu
Tối ngày ba mươi, gần đại học tràn ngập không khí vui vẻ. Có rất nhiều sinh viên đại học trong kì nghỉ lễ này không về nhà, trừ phi là sinh viên địa phương hoặc khoảng cách rất gần mới trở về.
Trên đường phố có rất nhiều học sinh, Tam Tần Trai cũng sôi động hơn bình thường rất nhiều.
Đã hơn bốn tháng kể từ ngày Tam Tần Trai khai trương. Trong khoảng thời gian này, toàn bộ đại học lân cận hầu như đều biết Tam Tần Trai.
Hơn nữa trong nhóm sinh viên đại học, thông tin trên mạng được cập nhật rất nhanh, việc tác phẩm của Tần Lãng được lên “Bộ sưu tập thế giới” nhanh chóng lan truyền. Bởi vì đợt tuyên truyền này, mà mấy ngày sau khi khai giảng, ở Tam Tần Trai gần như chật kín khách.
Mặc dù toàn bộ kỳ nghỉ hè của Tân Lãng đã hoàn thành được rất nhiều chuyện lớn, nhưng đồng thời vẫn phải chú ý đến việc làm ăn của Tam Tần Trai. Hiện tại tay nghề điêu khắc của hắn càng ngày càng thuần thục, ví dụ như những món đồ thủ công nhỏ được bán bên trong Tam Tân Trai, trung bình cần không quá nửa giờ là có thể hoàn thành một cái.
Cho nên cả kỳ nghỉ hè mỗi khi có thời gian rảnh rỗi, Tần Lãng sẽ điêu khắc mấy cái. Trong cửa hàng có không ít hàng tồn kho, vốn tưởng rằng có thế chống đỡ rong một khoảng thời gian. Nhưng kết quả là bởi vì lên “Bộ sưu tập thế giới", nên trong vòng một tuần sau khai giảng, tất cả hàng tồn kho trong cửa hàng gần như đều bị mua sạch.
Sau đó trong cửa hàng không còn gì để bán, sinh viên vẫn đến xem. Họ ở trên tăng uống trà đọc sách, lấy điện thoại di động ra chụp ảnh, rồi đăng lên vòng bạn bè của mình, coi nơi này như một cửa hàng nổi tiếng trên mạng.
Sau hai tuần, sức nóng này mới đần dần tiêu tan. Vẫn có rất nhiều sinh viên đến cửa hàng chụp ảnh, nhưng số lượng mua hàng giảm dăn, cho nên Tân Lãng vội vàng chuẩn bị thêm một lô hàng mới.
Ngày Quốc khánh năm nay, vì là ngày lễ nên cửa hàng làm một đợt khuyến mãi hạ giá nhắm vào khách hàng cũ. Mấy ngày nay, Tân Lãng tạm dừng điêu khắc Tam Anh chiến Lữ Bố. Hắn chuẩn bị rất nhiều tác phẩm điêu khắc gỗ thủ công nhỏ, dự định bán trong chương trình khuyến mại này của cửa hàng.
Buổi tối ngày ba mươi, Tân Lãng vẫn đang điêu khắc những tác phẩm nhỏ, Tô Thi Hàm ngồi trên sô pha bên cạnh, cầm máy tính bảng.
Tô Thi Hàm đã xem xong bản thảo một trăm nghìn chữ Trương Bình gửi tới, hiện tại đang phác họa hình ảnh nhân vật chính.
Hai người đều nghiêm túc làm việc, trong thư phòng chỉ có tiếng ken két phát ra từ dao khắc chạm vào gỗ, cùng với tiếng sột soạt của bút vẽ lướt trên màn hình.
Một lúc lâu sau, Tân Lãng hoàn thành tác phẩm điêu khắc gỗ trong tay. Hắn đứng dậy muốn nghỉ ngơi một lát, nếu cứ duy trì tư thế điêu khắc này, cột sống cổ của hẳn rất khó chịu.
Hắn nói với Tô Thi Hàm ở bên cạnh, muốn nhìn một chút thành quả cô vẽ ra. Kết quả cúi đầu nhìn, lại nhìn thấy một bức ảnh vẽ chính mình.
“Thi Hàm, em đang vẽ nhân vật chính của bộ. phim hoạt hình mới, hay là đang vẽ chồng em vậy hả?”
“Hả?” Tô Thi Hàm bị dọa, lúc này mới hồi phục tỉnh thần lại. Cô cúi đầu nhìn xuống máy tính bảng của mình, phát hiện hình ảnh vẽ ra trên máy tính bảng, chính là Tân Lãng mà!
Tô Thi Hàm vỗ vào đầu một cái, ngượng ngùng cười nói: “Em vừa mới suy nghĩ, khuôn mặt nên vẽ như thế nào mới có thế phù hợp cho nam chính. Nhưng suy nghĩ mãi cũng nghĩ không ra, em chỉ tiện tay vẽ ra, kết quả không ngờ tới lại vẽ ra gương mặt anh”
“Xem ra ở trong lòng em, anh mới là nam chính duy nhất của em!” Tân Lãng nhẹ nhàng sờ mũi cô.
Tô Thi Hàm nheo mắt cười, nói: “Nói như vậy cũng không sai, nhưng em không muốn mang khuôn mặt của chồng cho tất cả các khán giả xem. Cho nên bức tranh này em chỉ có thể tự mình giấu đi”
“Về phần nam chính của phim hoạt hình, em nên suy nghĩ lại!"
Tần Lãng phát hiện, Tô Thi Hàm thật sự là một bình dấm chua nhỏ, d*c vọng chiếm hữu rất mạnh!
“Được! Em cũng không căn quá gấp gáp, chuyện vẽ tranh có thể từ từ làm. Ngày mai được nghỉ, tận dụng kỳ nghỉ lễ bảy ngày này, chúng ta sẽ đến dọn dẹp văn phòng. Lần trước không phải em nói có một số bộ phận muốn sửa đổi sao, anh đã tìm một đội thi công, ngày mai chúng ta cùng đi nhé.”