"Xin chào, xin hỏi đây có phải là nhà của anh Tân không?"

Tần Lãng gật đầu, đối phương đưa bánh sinh nhật cho hắn: "Xin chào anh Tăn! Đây là bánh sinh nhật của anh, tôi là người chuyển hàng của tiệm bánh Thiên Nga Đen. Sau khi xác nhận bánh sinh nhật không có vấn đề gì thì anh hãy ký tên giúp tôi."

Tần Lãng vừa ký tên vừa nói: "Cậu có biết ai đặt chiếc bánh sinh nhật này không?"

"Là một vị tiên sinh họ Lương ạ."

Tần Lãng cầm bánh đi vào, Tô Vĩnh Thắng ngay lập tức nói: "Họ Lương? Chẳng lẽ là Lương Nghiễm Lai?"

Tần Lãng nói: "Chắc là ông ấy, nhưng mà bọn họ chắc chắn không biết hôm nay là sinh nhật con."

Tô Vĩnh Thẳng cúi đầu suy nghĩ một chút, vỗ đùi nói: 'Ai nha, có lẽ là do cha vừa đăng ảnh trong vòng bạn bè, Lương Nghiễm Lai và cha ở cùng một thôn, còn là bạn tốt trên Wechat. Cha vừa mới đăng ảnh bàn cờ lên vòng bạn bè, ông ấy đã tặng quà sinh nhật cho con, có lẽ là ông ấy nhìn thấy ảnh”

Nói như vậy thì tất cả đều có thể giải thích.

Tô Thi Hàm trở vẽ, phát hiện trên bàn lại có thêm một chiếc bánh sinh nhật của shipper Thiên Nga Đen, cô nghi ngờ hỏi: "Hả? Cái bánh sinh nhật này lại ở đâu ra vậy!

"Tiêu Tiêu nói cô ấy đã đặt đồ ăn, nhưng không phải bánh sinh nhật”

Tô Thi Hàm đã nói với Lâm Tiêu rằng xế chiều hôm nay cô và Tần Lãng sẽ cùng nhau làm bánh sinh nhật, thế nên chắc chẩn Tiêu Tiêu sẽ không tặng bánh.

Sau khi Tân Lãng nói chuyện vừa rồi cho Tô Thị Hàm nghe, cô cười nói: "Tân Lãng, anh giỏi quá đi! Những người này chắc chắn là nhìn trúng tài năng của anh, cho nên mới gửi quà đến."

Cô vừa dứt lời thì chuông cửa lại vang lên một lần nữa.

Tô Thi Hàm vui vẻ nói: "Lần này chắc là quả của Tiêu Tiêu."

Vừa mở cửa ra, quả nhiên là đồ ăn, mùi thơm xộc thắng vào mặt, cách một chiếc hộp cũng có thể ngửi thấy được mùi.

Một chàng trai mặc đồng phục nhà hàng Thẩm Tuyền đứng ở cửa với nụ cười trên môi, trên tay đầm một hộp cơm năm tầng.

"Xin chào, xin hỏi đây có phải là nhà của anh Tần không ạ?"

"Tôi là nhân viên của nhà hàng Thẩm Tuyền. Ông chủ của chúng tôi biết hôm nay là sinh nhật của anh nên đã đặc biệt làm một bàn đồ ăn để tôi đưa tới, chúc. anh Tần sinh nhật vui vẻ."

Phần quà này là của Ninh Hồng Dã tặng. Sau khi Thạch Hậu Vinh biết hôm nay là sinh nhật của Tần Lãng, đã tìm trong nhà một khối ngọc, từ thành phố Đương Dương, tỉnh Chiết Giang gửi tặng đến.

Thạch Hậu Vinh vừa gọi chuyển phát nhanh xong lại nhớ đến, hình như nhà ông thông gia tương lai của mình cũng muốn kết bạn với vị Tân tiên sinh này. Vì vậy, ông đã bảo con trai gọi điện thoại cho Ninh Chỉ Lan, báo cho Ninh Hồng Dã tin này, cho nên mới có một màn như vậy.

Phương Nhã Nhàn nhìn một bàn lớn đồ ăn bày ra trước mặt, cười nói: "Tân Lãng! Mặt mũi con thật lớn. Cha con chỉ mới đăng một bức ảnh lên vòng bạn bè, mà đến cơm trưa chúng ta cũng không cần phải nấu nữa rồi."

Đồ ăn bày lên bàn xong thì quà của Lâm Tiêu cũng đến, là hai thùng lớn Cua lông ở Hồ Dương, mỗi thùng có tám cặp, mỗi con đều to và có màu vàng, lúc lấy ra vẫn còn rất tươi.

Tần Lãng hấp tám con cua, cơm trưa cũng không cần nấu thêm món gì nữa, bởi vì Ninh Hồng Dã đã làm mười hai món, bày đầy một bàn lớn.

Vừa ngồi xuống ăn thì bà Tần cũng gọi video đến.

"Con trai, chúc con sinh nhật 21 tuổi vui vẻ!"

"Dù hơi tiếc vì hôm nay cha mẹ không thể đến Thượng Hải để chúc mừng sinh nhật con, nhưng chúng ta vẫn hi vọng con luôn vui vẻ. Còn cả con dâu và ba bé cưng, cả nhà bình an, hạnh phúc!”

Bà Tần nhìn con trai cười, ánh mắt tràn đầy yêu thương.

Tần Lãng cười nhẹ một tiếng, nói: "Cảm ơn mẹ! Cha vẫn đang ở nhà máy hay sao ạ?”

"Đúng vậy! Mẹ và cha con đều đang ở nhà máy Cha con đang đi mua cơm, sáng nay cha mẹ đi sớm nên không chuẩn bị cơm trưa. Dù sao thì trong nhà máy cũng có căn tin, cho nên hôm nay chúng ta ăn ở đây.

“Mẹ đoán là lúc này các con đang ăn cơm trưa nên mới gọi điện đến, cùng ăn cơm trưa với mọi người."

"Thi Hàm và cha mẹ Thi Hàm có ở đó không?" Bà Tần hỏi con trai.

Tần Lãng cầm điện thoại đi một vòng, Tô Thi Hàm và cha mẹ Tô Thi Hàm cùng nhau chào hỏi bà Tần.

Bà Tần nhìn thấy bọn họ, cảm động nói: "Ông bà thông gia, Thi Hàm! Có mọi người ở bên cạnh Lãng Lãng, tôi rất yên tâm”

Lúc này, ông Tần bưng hai phần cơm trưa trở về, thấy bà xã đang gọi video với con trai, ông ngay lập tức đến bên cạnh, vui vẻ nói: "Con trai, sinh nhật vui vẻ!"

"Cảm ơn cha”

Sau đó, ông bà Tần cũng không cúp máy, Tần Lãng đặt điện thoại trên bàn, tất cả mọi người vừa ăn cơm trưa vừa trò chuyện. Mặc dù hôm nay ông bà Tân không đến Thượng Hải, nhưng vừa gọi video vừa ăn cơm như vậy, giống như tất cả mọi người cùng ngồi trên một cái bàn vậy.

Buổi chiều, cửa hàng bánh sinh nhật mà Tô Thi Hàm đã đặt trước đó đến nhà, bọn họ mang theo nguyên liệu làm bánh, các loại khuôn và túi kem.

Tô Thi Hàm nhìn những thứ này, lại nhìn chiếc bánh của cửa hàng Thiên Nga Đen trên bàn một chút, không khỏi méo miệng.

"Tần Lãng! Lúc đầu em định là chiều nay sẽ làm tặng anh một chiếc bánh sinh nhật do tự tay mình làm. Anh chỉ cần ngồi ở bên cạnh quan sát rồi hướng dẫn em một chút là được. Nhưng bây giờ trong nhà đã có sẵn bánh sinh nhật, vậy em có cần phải làm nữa không?"

"Làm chứ, tại sao lại không?” Tần Lãng nói.

Tô Thi Hàm bĩu môi, nói: “Nhưng em làm chắc chắn sẽ không ngon bằng bánh của tiệm Thiên Nga Đen, dù sao thì họ cũng là một trong những thương, hiệu của tập đoàn Hermes..”

Tân Lãng đi tới, ôm lấy vai cô, nói: "Thiên nga đen, thiên nga trắng cái gì? Trong mắt anh, bánh sinh nhật do chính tay vợ làm là ngon nhất trên đời, vợ chỉ căn thích anh là đủ ngọt chết anh rồi. "

“Tân Lãng! Anh đúng là đồ miệng lưỡi trơn tru!" Tuy ngoài miệng Tô Thi Hàm nói như vậy, nhưng trên mặt không nén được vui vẻ, kéo tay Tần Lãng nói chúng ta đi rửa tay rồi cùng làm bánh sinh nhật đi!"

Trong phòng khách, Phương Nhã Nhàn và Tô Vĩnh Thẳng chơi với ba bé cưng. Trong phòng bếp, Tân Lãng hướng dẫn Tô Thi Hàm tự tay làm một chiếc bánh sinh nhật tràn đầy tình yêu.

Phương Nhã Nhàn ngẩng đầu lên vô tình nhìn thấy con gái đang nghiêng đầu hỏi Tần Lãng gì đó. Tân Lãng nói với cô hai câu, sau đó trực tiếp ra tay, ôm lấy con gái bà từ phía sau, cầm tay cô bắt đầu làm bánh.

Hình như con gái bà có chút giật mình, ngay lập tức nhìn ra phòng khách, thấy bà đang nhìn thì gương mặt đỏ lên. Sau đó vội vàng tránh cái ôm của Tân Lãng. Tân Lãng tỏ vẻ khó hiểu, có lẽ con gái bà đã nói gì đó, nên Tần Lãng cũng nhìn về bên này.

Nhưng phản ứng của Tân Lãng hoàn toàn khác. với Thi Hàm, hắn thoải mái cười.

Phương Nhã Nhàn cũng cười, thu hồi ánh mắt, cúi đầu nói với Tô Vĩnh Thắng bên cạnh: "Ông Tô à! Tuổi trẻ thật là tốt, làm chuyện gì cũng có thế nói chuyện yêu thương, vừa ngọt ngào vừa ngây ngô."

Tô Vĩnh Thắng không hiểu gì, không biết vì sao bà xã lại đột nhiên cảm thán như vậy.

Dưới sự hướng dẫn của Tần Lãng, sau hai tiếng đồng hồ, chiếc bánh sinh nhật đầu tiên mà Tô Thi Hàm làm cuối cùng cũng ra lò.

Cốt bánh do chính mình nướng, Tô Thi Hàm còn đặc biệt làm thành hình trái tim, tượng trưng cho tình yêu của cô dành cho Tân Lãng.

Phần kem bơ bên trên là tự mình đánh rồi phết lên từng chút một. Sau đó thêm một chút hoa nhỏ và lá cây, thêm màu Morandi, kết hợp lại nhìn rất đẹp.

Đúng là bất kể là làm gì, phải có tế bào nghệ thuật thì mới đẹp được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play