Tô Thi Hàm nói: “Là Tần Lãng mua đó, Tần Lãng! Đây là đồ của hãng Le Oreuset sao?”

Cô cũng không biết những thương hiệu bán rồi này, chỉ phát hiện là nó không giống như đồ trước kia dùng trong nhà mà thôi, trông chúng rất đẹp.

Tần Lãng gật đầu. Ban đầu là kiến trúc sư đề cử cho hắn, lúc đó hắn cũng chưa nghe qua hãng này.

Hắn chỉ là cảm thấy đẹp mắt lại còn là nồi gang, chứ không phải nồi chống dinh cho nên hắn quyết định mua

Lưu Hi sợ hãi thán phục: “Loại nồi Le Creuset này rất đắt đó! Lúc ấy minh có vào Taobao xem thử, chỉ là một cái ri nhỏ thôi còn không đựng được bao nhiêu đồ ăn, giá đã một ngàn rưỡi rồi!”

Lương Tiểu Khiết cùng Lâm Tĩnh nghe lời Lưu Hi nói, kinh ngạc há to miệng. Sau đó nhanh chóng lấy điện thoại ra tìm trên Taobao.

Vừa tìm thấy, thật sự là rất đắt nha!

Hơn nghìn tệ một cái nồi!

Còn có loại nồi giá là hai ba nghìn một cái

Bát đũa cũng đều là trên trăm tệ một cái!

Lương Tiểu Khiết chảy nước mắt nói: “Quả nhiên đồ vật đẹp mất đều rất đắt! Minh muốn khóc vì độ nghèo của mình rồi. Sau này chỉ có thế đến nhà Thị Hàm ăn ké mấy bữa cơm rồi chụp vài bức ảnh.”

Mấy người Lâm Tĩnh đều thổn thức không thôi.

Tô Thi Hàm nói sang chủ đề khác, không muốn để cho bạn mình cảm thấy áp lực nên chuyển sang nói chuyện khác nhẹ nhõm hơn.

Ví dụ như chuyện của thầy cô trong trường. Bởi vì các cô năm nay đã là năm ba đại học, có không ít chương trình học mới và nhiều thầy cô mới nữa.

Nói đến cái này, mấy người Lâm Tĩnh càng hăng hái. Bắt đầu “ngồi lê đôi mách” về mấy thầy cô mới. Ví dụ giáo viên viết kịch bản đặc biệt nghiêm khắc, mỗi lớp đều sẽ điểm danh. Mà hơn nữa nếu như ai dám giúp người khác điểm danh hộ thì vị giáo viên này cũng có thể nhận ra ngay, trí nhớ đúng là kinh người.

Lớp này, tuyệt đối không thể cúp học. Bởi vì cúp học thì vị giáo viên này sẽ đánh rớt tín chỉ lập tức!

Hàn huyên nói chuyện đến khi ăn xong. Ba người Lâm Tĩnh sờ sờ cái bụng tròn vo của mình, cảm giác thoả mãn đồng thời còn có cả cảm giác tội lỗi

“Đã nói là sau khi đến trường học thì sẽ bắt đầu giảm cân. Không nghĩ đến sẽ ăn được những món ngon như vậy, xem ra con đường giảm béo vẫn còn quá xa!"

Lưu Hi cười nói: "Ăn no mới có sức mà giảm cân”

Lương Tiểu Khiết mặt dày vung vấy tay, nói: “Đúng! Ai dám nói mình mập, mình cũng không có ăn gạo nhà bọn họ!”

Tô Thi Hàm nhìn mấy cô bạn cùng phòng cứ như: một đám dở hơi, cô đành mỉm cười.

Sau khi tiễn đám bạn cùng phòng về, Tô Thi Hàm cùng Tần Lãng sắp xếp quà của đám bạn cùng phòng đưa tới. Lần này mấy người họ đúng là mang đến cả túi lớn lẫn túi nhỏ.

Đưa cho cô cùng Tân Lãng đồ đặc sản của quê bọn họ, còn có đồ chơi cho bọn nhỏ.

Để ở ngoài ban công chất thành núi nhỏ.

Tô Thi Hàm cùng Tân Lãng mất một tiếng để sắp xếp đồ đạc mới đem mọi thứ phân loại rõ ràng ra.

Nhìn trong thùng đồ chơi lại có thêm đồ chơi, Tô Thi Hàm cười nói: "Chồng à! Em cảm giác chúng ta không cần phải mua đồ chơi cho bọn nhỏ đâu. Chỗ này có rất nhiều đồ chơi.”

Tần Lãng cười nói: “Đến lúc đó đám bạn cùng phòng của anh đến chơi với bọn Huyên Huyên chắc cũng cho không ít đõ chơi. Quả thực là không căn

"À đúng rồi, chồng à! Hiện Huyên Huyên có thể. xoay lật người cực kỳ dẻo dai, còn có thể ngồi lên rất ổn. Khả Hinh cũng sắp lật người được, chờ nửa tháng nữa bọn nhỏ đã được năm tháng rồi. Đến lúc đó bắt đầu biết bò, liệu chúng ta có nên trải toàn bộ thảm trên

mặt đất không? Để bọn nhỏ có thể thoải mái mà bò?”

Bởi vì hiện tại phòng khách là sàn gạch men sứ, chỉ có trong phòng ngủ là sản gỗ.

Trước đây bọn nhỏ nằm hay chơi đùa đều là ở trên nệm, phạm vi hoạt động không lớn. Cho nên ở chỗ bàn trà phòng khách có trải thảm.

Thế nhưng qua thêm một thời gian ngắn nữa thì bọn nhỏ sẽ được năm tháng, đó là lúc bất đầu học bò.

Đến lúc bò nhuần nhuyễn rồi, chắc chắn sẽ bò khắp cả phòng khiến cho không gian hoạt động cũng được mở rộng.

Tân Lãng nói: "Được rồi! Vậy ngày mai anh nói với kiến trúc sư một chút. Để cô ấy thiết kế cho chúng ta trước rồi sau đó đi cửa hàng xem và lựa chọn vật liều rồi mua”

Chất liệu của thảm có thể bò trên đó cũng rất quan trọng. Một số loại thảm sẽ có quá nhiều formamide, mà formamide có thể sinh ra độc tính, có thể gây ra tổn thương cho bọn nhỏ.

Bởi vì bọn nhỏ sẽ bò trên thảm một thời gian rất dài, không những tiếp xúc trực tiếp với thảm mà còn có thể gặm cắn thảm. Cho nên nhất định phải mua chất liệu an toàn.

Lúc trước bọn họ mua tấm thảm trong phòng khách khá nhỏ. Hiện tại muốn trải cả phòng khách ban công cùng lối đi nhỏ ngoại trừ nhà vệ sinh, chỗ còn gạch men sứ đều trải nên phải chọn thảm lớn hơn.

Cho nên phải lựa lần nữa.

Tô Thi Hàm gật đầu, nói: “Được, đến lúc đó chúng. ta không cần mua thảm có nhiều màu sắc, mua loại một màu là được. Đến lúc đó ở trên cho dù có rải đầy đồ chơi đủ màu sắc cũng sẽ không cảm thấy rối. Hơn nữa còn không khiến tụi nhỏ bị hoa mắt dẫn đến mất tập trung”

“Được lắm”

Nói chuyện về bọn nhỏ thì hai người có rất nhiều điều để bàn. Thảo luận xong thì đem bát đũa bỏ vào máy rửa bát, cùng với Tân Lãng lau nhà. Tân Lãng nói “Vợ à! Ngày mai em xem lúc nào không có tiết thì hẹn trước bệnh viện phụ sản, anh dẫn em đi kiểm tra cơ sản chậu một chút”

“Thời gian hậu sản em vẫn chưa có làm kiểm tra cái này.”

Hôm nay lúc ở chợ mua đồ ăn, hắn vô tình nghe được mấy bác gái đi chợ tán gẫu. Họ nói bản thân tại cười to, ho khan hoặc là nhảy lên đều dễ dàng chảy nước tiểu.

Sau đó nói lúc trước, khi sinh con thì sàn chậu bị tổn thương nghiêm trọng, lúc ấy không phát hiện sớm. Sau này lớn tuổi, đến năm sáu mươi tuổi mới phát hiện. Cho nên lúc cười to, ho khan cùng với nhảy lên bị rỉ nước tiểu

Còn nói rằng rất hối hận vì lúc ấy không biết, nếu không thì đã có thể đi chữa trị sàn chậu vân vân..

Khiến cho bây giờ phải chịu đựng nhiều chuyện, không thể cười to, không thể ho khan, còn không thể nhảy.

Nghe đến việc này, hắn lập tức để ở trong lòng.

Bởi hẳn nhớ là Tô Thi Hàm sau hậu sản thì không có làm kiểm tra sàn chậu

Cũng không có đi chữa trị cơ sàn chậu.

Hắn lại lên trên mạng tra một ít tư liệu, phát hiện thời kỳ chữa trị sàn chậu tốt nhất là sau khi sinh khoảng 42 ngày đến giữa tháng thứ tám.

Hiện tại Tô Thi Hàm ở thời kỳ hậu sản được hơn bốn tháng, vẫn còn trong thời điểm tốt nhất để chữa trị.

Trước tiên đi bệnh viện kiểm tra đo lường sàn chậu bị thương thế nào. Sau đó đi tới bệnh viện chuyên khám về các di chứng sau khi sinh để chữa trị cơ sàn chậu.

Ở bên ngoài hoặc là trung tâm ở cử làm trị liệu đều không phải là chính thống. Tốt nhất là đi tới ba. bệnh viện hàng đầu chuyên chữa trị triệu chứng này.

Tô Thi Hàm nói: “Kiểm tra cơ sản chậu sao?”

Tần Lãng nói với Tô Thi Hàm tình huống về cơ sàn chậu. Nói tới vấn đề trọng điểm nếu như không chữa trị, năm sáu mươi tuổi sẽ xuất hiện tình huống bị rỉ nước tiểu, dọa Tô Thi Hàm một phen: "Em buổi sáng ngày mai không có tiết. Vậy buổi sáng em sẽ hẹn khoa sản đi làm kiểm tra”

Cô cũng không muốn về già bị xuất hiện vấn đề này. Cười một tiếng, hoặc là ho khan, nhảy nhót một cái, đều bị rỉ nước tiểu.

"Em gọi điện thoại cho mẹ hỏi một chút. Lúc rước sinh em xong mẹ có làm cái chữa trị này không. Chữa trị cái này thì mẹ em đã hơn 40 tuổi vẫn còn có thể làm được không?” Tô Thi Hàm cầm điện thoại di động, hỏi Tân Lãng,

Tần Lãng nói thời gian điều trị tốt nhất mặc dù có hạn chế. Thế nhưng, thời gian điều trị thì không có hạn chế. Chỉ là sau thời kỳ hậu sản tám tháng thì thời gian chữa trị phải kéo dài, bốn mươi tuổi cũng có thể chữa trị khỏi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play