Con người so với con người, thực sự rất tàn nhẫn.

Trước khi nhìn thấy Tô Thi Hàm, mọi người đều đồng ý rằng Dương Bối Bồi là người xinh đẹp nhất trong lớp,

Tuy nhiên, sau khi nhìn thấy Tô Thi Hàm và nhìn lại Dương Bối Bối, bỗng mọi người cảm thấy rằng Dương Bối Bối cũng chỉ như vậy thôi, không được xinh lắm.

Ngay cả những khuyết điểm nhỏ của Dương Bối Bối cũng bị phát hiện.

Dáng người chưa chuẩn, ngực hơi nhỏ.

Mông cũng hơi nhỏ, không có đường cong chữ S.

Và đặc điểm trên khuôn mặt của Dương Bối Bối Nếu nhìn kỹ, sẽ thấy có gì đó không ổn, mũi hơi thấp.

Má hơi chùng xuống.

Đôi mắt cũng nhỏ hơn.

Điều quan trọng nhất là Dương Bối Bối trang điểm dày đến mức có thể nhìn thấy lớp phấn nền.

Hơn nữa còn quá béo.

Còn Tô Thi Hàm thì chỉ trang điểm nhẹ nhàng, gần như không trang điểm, nhẹ nhàng và tươi tắn.

Vì vậy, sự nhiệt tình của mọi người cũng không còn cao như lúc tụ tập ăn uống của những năm trước. Tất nhiên, đối mặt với người đẹp thì mọi người đều mỉm cười.

Tuy nhiên, có sự khác biệt nhỏ trong cách cư xử, Dương Bối Bối cũng cảm nhận được điều đó ngay lập tức.

Cô ta chú ý tới một bóng người bên trái đang đưa lưng về phía cửa.

Cô nhìn qua chí thấy bóng lưng, cô cũng biết bạn nữ này rất xinh đẹp!

Là một người phụ nữ xinh đẹp!

Tuy nhiên, trong số các bạn học của cô, ngoài cô ta ra thì không thể có ai xinh đẹp hơn cô được.

Chẳng lẽ là trong lớp có người từng phẫu thuật thẩm mỹ???

Phẫu thuật thẩm mỹ?

Cô ta tự giễu trong lòng. Cô ta đẹp tự nhiên, nhưng so với phẫu thuật thẩm mỹ còn trường tồn với thời gian hơn nhiều. Cho nên cô ta cũng không thèm nhìn nữa, ngoảnh mặt đi rồi dắt Quan Văn Tường về chỗ ngồi.

Hồ Siêu nhấn nút và gọi phục vụ, để nhân viên chuẩn bị đồ ăn.

Sau khi ngồi xuống, Dương Bối Bối nhìn xung quanh, thấy Tô Thi Hàm đang ngồi bên cạnh Tần Lãng.

Cô hơi ngạc nhiên. Cô gái này quá xinh!

Cái chính là cô không biết người này!

Không phải bạn học của cô!

Bởi vì cho dù có phẫu thuật thẩm mỹ, cũng không thế chỉnh sửa hoàn toàn khác được, sẽ luôn có một số nét giống với trong quá khứ.

“Lớp trưởng, đây là ai?” Dương Bối Bối nhìn Tô Thi Hàm và hỏi Hồ Siêu.

Hồ Siêu cười giới thiệu: "Đây là vị hôn thê của Tần Lãng, Tô Thi Hàm."

"Vừa rồi cậu chưa tới, lúc nãy mọi người vừa nói đến chuyện Tân Lãng dự định kết hôn vào năm sau. Lúc đó mọi người đều sẽ đi dự hôn lễ của bọn họ, cậu có đi không?"

Dương Bối Bối kinh ngạc đổi hướng quay đầu nhìn Tần Lãng đang ngồi bên cạnh Tô Thi Hàm.

Từ góc độ này của cô, không thể xoay người. Cô chỉ có thể nhìn thấy nửa đầu của Tân Lãng do đã bị một bạn học nam vạm vỡ khác chặn tầm nhìn.

Sau khi nhìn thấy Tân Lãng, cô lại vô cùng kinh ngạc: "Tân Lãng! Tôi cảm thấy so với lần tụ họp lần trước ở kỳ nghỉ động, dường như cậu lại đẹp trai hơn thì phải?”

"Đây có phải là sau khi có bạn gái, cậu học được cách chăm sóc bản thân không?"

“Không tệ! Không tệ! Xem ra hot boy của trường chúng ta không còn là Vương Nguyên của lớp 245, mà là cậu đó nha!"

“Còn tìm được một vị hôn thê xinh đẹp, xuất sắc. như vậy. Thật là may mắn cho lớp 235 của chúng ta! Nhất định năm sau tôi sẽ đến dự đám cưới của hai người."

Trước đây trường cấp 3 có rất nhiều bạn học nam đẹp trai chất lượng cao. Tuy rằng lúc đó Tân Lãng cũng rất đẹp trai, nhưng lại không được xếp vào hàng hot boy.

'Sau khi vào đại học, phong cách ăn mặc cũng đần thay đổi. Hẳn cởi bỏ cặp kính gọng đen không độ, trở thành hot boy của trường.

Có thể thấy được tầm quan trọng của việc ăn mặc là như thế nào.

Hồi cấp 3 thấy nhiều bạn trong lớp đeo kính và cảm thấy đeo kính là biểu tượng của người có văn hóa. Vì vậy hắn còn sắm cho mình một cặp kính thời trang gọng đen không độ.

Trong bữa tiệc liên hoan đầu tiên sau khi tốt nghiệp, hắn không đeo kính gọng đen. Điều này khiến các bạn cùng lớp rất ngạc nhiên.

Lần này, với khí chất của hắn, hẳn thực sự rất đẹp trai.

Đẹp trai hơn Vương Nguyên, hot boy trường cấp ba năm đó.

Khi Quan Văn Tường thấy bạn gái ngoẹo cổ nhìn Tân Lãng như thế này. Anh ta có chút ghen ghét, nhưng khi biết Tân Lãng sắp kết hôn, trên mặt anh ta cũng không lộ ra vẻ không vui.

Chỉ hơi khó chịu thôi.

Anh ta nói: "Tần Lãng! Thời nay kết hôn tốn rất nhiều tiền”

“Sính lễ, mua nhà mua xe, đãi tiệc rượu, chụp ảnh cưới, v.v...."

Tôi đang đợi Bối Bối đến đủ tuổi kết hôn thì sẽ kết hôn với cô ấy. Hiện tại nhà cô ấy đòi sính lễ mà tôi không đáp ứng được... Mẹ cô ấy muốn 2 triệu tiền lễ vật..."

“Tôi đi đâu lấy 2 triệu tiền sính lễ đây, nhiều nhất cũng chỉ lấy ra được 1 triệu."

"Còn yêu cu tôi phải mua một căn nhà và một chiếc ô tô trước khi kết hôn.

*Tiền mua nhà thì chưa có nhưng bố tôi đã mua cho tôi một chiếc Audi A4”

"Ài! Thời đại này thật sự rất khó kết hôn, nhưng tôi nhất định sẽ chăm chỉ kiếm tiền để kết hôn với Bối Bối!"

Những lời của Quan Văn Tường ngay lập tức kéo chủ đề lên người hắn.

Từng lời phát ra, từng câu từng chữ đều kích thích não bộ của mọi người.

Hai triệu tiền sính lễ.

Mua nhà và xe hơi đầy đủ.

Audi A4.

Những câu này đều kích thích sự chú ý của các chàng trai ở đây, cũng như mong muốn buôn chuyện của các cô gái.

Tần Lãng không có cảm giác gì khi thấy anh lôi đề tài đi, hẳn chỉ cười nhẹ.

Tốt hơn hết là nên bỏ chủ đề của Dương Bối Bối đi. Nếu không thì lát nữa trên đường về nhà hẳn bị Tô Thi Hàm nói móc và sau đó còn bị nhéo lỗ tai

Đúng lúc này, người phục vụ bưng ra nước trái cây. tươi, Tân Lãng rót một cốc nước táo tàu đỏ dưỡng sinh cho Tô Thi Hàm.

Rồi tự rớt cho mình một cốc nước đậu xanh để giải nhiệt

Quan Văn Tường vẫn đang than phiền rằng hôn nhân thực sự tốn rất nhiều tiền, đặc biệt là để cưới một cô gái xinh đẹp như Dương Bối Bối, lại càng tốn nhiều tiền hơn.

Nhưng anh bằng lòng, sau đó Quan Văn Tường ném đề tài lại cho Tân Lãng.

"Tần Lãng! Bạn gái của cậu xinh đẹp như vậy. Mẹ vợ có làm khó dễ cậu? Sinh lễ bao nhiêu? Còn yêu cầu cậu mua nhà, mua xe không?”

Lý Nguyên rất muốn nhiều chuyện!

Trong lòng cậu ta đang kìm nén lại, thật sự sắp mất khống chế!

Bởi vì cậu nghe mẹ mình nói rằng gia đình của Tô Thi Hàm rất giàu có, còn cho của hồi môn gấp năm lần tiền sính lễ.

Sính lễ 2 triệu, tặng lại tại chỗ 10 triệu tiền của hồi môn!!!

Lý Nguyên nhìn Tần Lãng nhiều lần, không khỏi uống thêm mấy ngụm nước để khống chế tâm tình.

Tần Lãng uống một ngụm nước trái cây, nói: "Mẹ vợ tôi đã không làm tôi khó xử. Sinh lễ cũng đã đưa, tôi không thế mua nhà trong thời gian này, nhưng tôi đã mua một chiếc xe.”

Vì Thượng Hải mua nhà cần phải có giấy đăng ký kết hôn và các điều kiện khác, nên chưa thể mua được.

Quan Văn Tường cười võ trần nói: "Đúng! Anh đã đính hôn rồi. Chúng tôi ở thành phố Thiệu phải tặng sính lễ trong tiệc đính hôn, anh đã tặng bao nhiêu?"

Trong ấn tượng của hẳn ta, gia đình của Tân Lãng không giàu có lắm.

Bởi vì khi đó anh là đội trưởng đội bóng rổ của trường, Tần Lãng cũng thích chơi bóng rổ, cho nên hai người cũng có quen biết nhau, nhưng cũng không giao tiếp nhiều.

Nhưng nhà ai giàu có thì cả trường thì ai cũng biết.

Ví dụ, gia định anh sở hữu một siêu thị, trong nhà có tiền.

Mọi người đều biết.

Bởi vì trong giờ giải lao, mọi người đều thích nói về điều này. Từ vật dụng văn phòng đến thiết bị điện tử mà họ sử dụng, có thể thấy ai là người có tiền.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play