“Khi nào em mới có thể mua một chiếc xe hơi đây?” Từ trước đến nay Lý Nguyên Phát vẫn không dám nghĩ đến việc mua một chiếc xe hơi.
Dù sao cậu ta vẫn đang là sinh viên năm hai, tiền tiêu vặt vẫn phải xin cha mẹ đây.
Nhưng mà, sau khi nhìn thấy Tân Lãng có xe thì cậu ta cũng muốn.
Tần Lãng cười nói: “Chờ sau khi nhà máy sản xuất đầu gội đầu của chúng ta thành lập thì em cũng có thể mua rồi”
Hắn không nói chắc chắn bởi vì chuyện gì cũng đều có biến số, lúc nói chuyện không cần nói quá
Chuyện gì cũng cần có đường lui.
Mặc dù hắn cảm thấy đầu gội đầu của mình có chất lượng rất tốt, hiệu quả cao, nếu xây dựng nhà máy thành công thì nhất định có thể kiếm được nhiều tiền
Nhưng mà, có đôi khi dễ dàng kiếm được nhiều tiền sẽ khiến người ta ghen tị, vậy thì có thể sẽ xảy ra nhiều vấn đề.
Lý Nguyên Phát sau khi nghe Tân Lãng nói thì rất nhiệt tình quơ quơ nằm đấm: “Vâng! Em đi theo anh Lãng làm việc thì nhất định có thể mua xe!”
“Đến lúc đó em cũng mua một chiếc BMW. Em thấy nột thất bên trong xe BMW thật sự rất tốt, rất xa hoa."
Dọc theo đường đi, Tân Lãng và Lý Nguyên Phát đều nói đến xe cộ.
Ví dụ như các nhãn hiệu lớn, xe chạy bằng nguồn năng lượng mới hay chạy bằng dầu và các vấn đẽ liên quan đến biển số xe.
Sau khi Lý Nguyên Phát biết biển số xe của Tần Lãng không phải của Thượng Hải mà là thành phố Thiệu, thì ngạc nhiên nói: "Biển số xe của Thượng Hải có nhiều quy định như vậy mà anh vẫn muốn quay số?!"
“Không phải biển số xe bản địa thì giá cả còn có nhiều hạn chế hơn?”
Dọc theo đường đi, Lý Nguyên Phát nghe được rất nhiều chuyện ngạc nhiên khiến cho cậu ta hiểu biết nhiều hơn.
Bởi vì thành tích thi đại học của cậu ta không bằng Tần Lãng nên cậu ta không chọn học ở thành phố lớn mà chọn trường đại học Chuyên Khoa ở tỉnh Hồ Nam.
Học về máy tính.
Cậu ta cảm thấy chuyên ngành này rất thời thượng cũng như rất ngầu.
Nhưng mà sau khi thật sự học về nó ở đại học và nhìn thấy các loại mật mã khó hiểu thì cậu ta lập tức ngây người.
Cho đến bây giờ, cậu ta cũng chỉ có thể lắp ráp máy tính một cách đơn giản.
Còn các loại lập trình và ước mơ trở thành lập trình viên vĩ đại thì còn cách cậu ta rất xa.
Giống như nhiều sinh viên khác, cậu ta luôn buông thả bản thân và không thể chăm chỉ như thời cấp ba. Ví dụ như thức đêm chơi game... Chuyện gì xấu thì cậu ta đều làm hết.
Ngoài ra còn trốn học, chơi bóng rổ.
Sau khi kết thúc năm hai thì cậu ta mới nhận ra mình không học được bất kỳ kỹ năng thật sự nào cả.
Cậu ta luôn sống một cách mơ hồ.
Không có mục tiêu, càng không biết phương hướng tương lai trong cuộc sống của mình.
Nhưng mà kể từ lúc nghỉ hè, sau khi nhìn thấy Tần Lãng và biết được câu chuyện thần kì của Tân Lãng thì cậu ta lập tức hăng hái trở lại
Cậu ta cũng muốn làm một người ưu tú như Tần Lãng vậy.
Sau khi cậu ta và Tăn Lãng bàn luận việc mở nhà máy sản xuất đầu gội đầu thì cậu ta nhận ra mỗi ngày mình đều bận rộn với công việc, tỉnh thần và thể lực luôn đây đủ.
Cậu ta cũng không chơi game, xem TikTok nữa. Mà thay vào đó thì cậu ta sẽ sưu tầm các tư liệu liên quan đến nguyên liệu của dầu gội đầu và cách xử lý thủ tục khi xây dựng nhà máy.
Mục tiêu hết sức rõ ràng.
Cũng đặc biệt hăng hái!
Khiến cho mấy ngày nay mẹ của cậu ta đều khen cậu ta giống như biến thành một người khác vậy.
Khuyến khích cậu ta và Tân Lãng qua lại nhiều hơn, nhắc cậu ta gần đèn thì sáng.
Được làm việc cùng người ưu tú thì dù mình xấu đến đâu cũng nhất định sẽ không quá tệ.
Rất nhanh, xe đã đến nông trường Mai Đức.
Sau khi xuống xe, Lý Nguyên Phát mới thật sự nhìn thấy Tô Thi Hàm. Sau đó nhìn đến mức trợn tròn mắt.
Tân Lãng đánh vào sau gáy của cậu ta: “Này, ánh mắt của cậu nhìn vào đâu đó hả?”
Lý Nguyên nhanh chóng thu hồi ánh mắt lại, sờ lấy cái ót, một mặt nói: “Còn không phải do chị dâu thay đổi quá nhiều sao, làm em suýt nữa không nhận ra, nhìn đến ngây người”
“Anh Lãng, hôm nay chị dâu thật sự rất xinh đẹp đó!"
Tần Lãng cười, đánh vào cánh tay của cậu ta. Để cậu ta gọi điện thoại cho mọi người hỏi xem hôm nay liên hoan ở đâu của nông trường.
“Được rồi, em gọi ngay đây” Lý Nguyên Phát lập tức lấy điện thoại di động ra để gọi điện.
Tân Lãng nhìn về phía Tô Thi Hàm, bởi vì đến chỗ rồi cho nên Tô Thi Hàm đổi lại giày cao gót
Sau khi Tô Thi Hàm đi giày cao gót thì trông cô còn đẹp hơn so với khi cô đi giày đế bằng ở nhà.
Cô không chỉ trông cao hơn mà dáng người cũng càng đẹp.
Khí chất lại tăng thêm một bậc.
Vốn dĩ khi Tô Thi Hàm không đi giày thì cô đã cao 68cm, lúc này cô lại đi thêm giày cao gót 5em thì chiều cao của cô đã đến 173cm. Thậm chí trông cô còn cao hơn cả Lý Nguyên Phát.
Cũng không ngạc nhiên khi Lý Nguyên Phát không nhận ra Tô Thi Hàm.
“Vợ à, hôm nay nhất định em là người xinh đẹp nhất” Nói đến đây, Tân Lãng tiến đến bên tai Tô Thi Hàm, thấp giọng nói: “Vợ yên tâm, trong lòng hay trong mắt của anh đều chỉ có em, cho nên em không cần suy nghĩ nhiều”
Sau khi nói xong, Tăn Lãng còn hôn lên đỉnh đầu Tô Thi Hàm.
'Vừa hay lúc này Lý Nguyên Phát xoay người lại, thấy cảnh này, sợ hãi đến mức vội vàng quay người lại. Cậu ta tiếp tục giả vờ như đang gọi điện thoại, như cái gì cũng không thấy.
Gương mặt Tô Thi Hàm đỏ lên, nhanh chóng khế đẩy Tân Lãng ra, cần môi nói: “Này, hiện giờ đang ở bên ngoài đấy Tân Lãng! Anh nghiêm túc một chút đi, tất cả đều bị Lý Nguyên Phát thấy hết rồi."
Tần Lãng cười ha ha. Sau đó ôm lấy eo nhỏ của Tô Thi Hàm, hẳn hỏi Lý Nguyên Phát là hôm nay ăn cơm ở phòng nào.
Lý Nguyên ý thức được mình là một bóng đèn vô. cùng sáng nên đầu cũng không dám quay lại mà n
"Em đã hỏi rồi, họ ở ngay tại phòng VIP Thẩm Tuyền Xuân Tuyết”
“Cái đó... Để em... Em dẫn đường”
Nói xong, Lý Nguyên Phát lập tức dẫn đường ở phía trước, đầu choáng váng.
Tô Thi Hàm lấy tay nhẹ nhàng đánh cho Tân Lãng mấy cái, thẹn thùng nói: "Anh xem! Anh làm bạn học của anh sợ chạy mất rồi”
“Anh chỉ để cho cậu ấy làm quen trước thôi, sau này sẽ quen dần." Tân Lãng cười nói.
“Đáng ghét!”
Hai người cùng đi đến nông trường
Có Lý Nguyên Phát dẫn đường, nên Tân Lãng bọn hẳn rất nhanh đã đi đến phòng VIP Thẩm Tuyền Xuân Tuyết.
Khi họ đi vào, trong phòng khách đã tới 10 bạn học.
Có người dẫn theo bạn gái, cũng có người dẫn theo bạn trai. Chỉ là người đưa theo bạn đời thì tương đối ít.
Tổng cộng có ba cặp đôi, thêm đôi của Tần Lãng là 4 đôi.
Tần Lãng và Tô Thi Hàm vừa xuất hiện thì mọi người trong phòng lập tức sửng sốt một chút.
Tần Lãng vốn đĩ đã đẹp trai rồi, bây giờ lại thành người có tiền, dù có ăn mặc bình thường như trước kia thì khí chất cũng hoàn toàn khác với ban đầu. Hiện tại hẳn rất bắt mắt.
Với lại hẳn dẫn theo Tô Thi Hàm, cô vừa tiến vào đã lập tức khiến cho tất cả các bạn học nữ đều trở nên nhạt nhòa.
Tô Thi Hàm vốn dĩ đã là hoa khôi của Đại Học sư phạm Thượng Hải, là người trăm năm khó gặp. Khí chất, nhan sắc vẫn còn đó, cộng thêm hôm nay cô còn cố ý ăn mặc thì càng trở nên xinh đẹp hơn, làm người ta khó dời ánh mắt.
Đây chính là hoa Phù Dung vừa nở, trăm hoa lu mờ.
Lớp phó Tiền Di Hương đứng lên, ngạc nhiên nói “Tân Lãng! Cậu thật ghê gớm nha. Chúng ta mới nửa năm không gặp mà cậu đã đẹp trai như vậy. Rất có phong thái của người thành công nha”
“Các cậu xem mình nói có đúng hay không?”
“Dĩ nhiên, chủ yếu nhất chính là, hôm nay người đứng bên cạnh Tân Lãng rất xinh đẹp đó nha! Nói thật, cho tới bây giờ mình chưa từng thấy bạn học nào xinh đẹp như vậy”
“Còn xinh đẹp hơn cả những người đẹp trên tivi”